Chương trước
Chương sau
“Nghĩ cái gì vậy?” Trình Dạng tháo trang sức ném khăn ướt vào trong thùng rác, nhìn thấy Kiều An Hạ kinh ngạc nhìn chằm chằm bản thân, mí mắt chớp cũng không chớp một cái, nhịn không được vỗ vỗ mặt của cô, lên tiếng hỏi một câu.
Kiều An Hạ hoàn hồn, quơ quơ đầu nhìn về phía Trình Dạng, đôi mắt nhìn chằm chằm Trình Dạng.
Trình Dạng cười khẽ một tiếng, đứng lên, đi đến gàn chiếc ghế sa lon mà bên trên có rất nhiều này nọ.
Kiều An Hạ biết Trình Dạng đang tìm hộp trang điểm của cô, cô nhìn bóng dáng của anh một lát, sau đó bỗng dưng lên tiếng: “Trình Dạng, anh thích con trai hay con gái?”
Kiều An Hạ nhìn thấy rõ ràng động tác Trình Dạng đang tìm kiếm dừng lại một chút, nhưng mà chỉ trong một cái chớp mắt, Trình Dạng liền khôi phục bình thường, xoay người liếc mắt nhìn cô một cái: “Vì sao đột nhiên hỏi vấn đề này?”
Kiều An Hạ cảm giác được Trình Dạng khẩn trương, anh đang sợ hãi bản thân biết gì đó sao?
Kiều An Hạ loan môi cười cười, giọng điệu thoải mái nói: “Kiều Kiều đều đã mang thai, em cũng nên lo lắng vấn đề này a, anh nói cho em biết, anh rốt cuộc thích con trai hay con gái nha?”
Trình Dạng nghe thấy Kiều An Hạ trả lời như vậy, vẻ mặt rõ ràng buông lỏng rất nhiều: “Muốn nghe lời nói thật?”
Kiều An Hạ “Uh” một tiếng, bổ sung một câu: “Vô nghĩa.”
Trình Dạng lấy hộp trang điểm từ trong túi, đi đến bên giường, cầm sữa rửa mặt dưỡng ẩm, xoa ở lòng bàn tay, vỗ lên trên mặt của Kiều An Hạ, sau đó mới nhìn chằm chằm mắt của cô, nghiêm túc nói: “Trẻ con rất phiền toái, anh thích thế giới chỉ có hai người chúng ta.”
Anh là bởi vì cô không thể mang thai, cho nên mới trả lời như vậy sao?
Rõ ràng trước kia ãnh đã nói qua với cô, nếu tương lai sinh con trai, anh và con sẽ cùng nhau bảo vệ cô, tương lai sinh con gái, anh liền bảo vệ hai mẹ con cô......
Kiều An Hạ nhìn ánh mắt Trình Dạng, bắt đầu có chút dao động.
Trình Dạng cầm sữa rửa mặt trong tay, đặt ở một bên trên bàn, nắm tay cô, tiếp tục mở miệng: “Hạ Hạ, chờ vết thương tốt khi em xuất viện, chúng ta cũng tổ chức hôn lễ đi.”
Ánh mắt Kiều An Hạ bắt đầu có chút phiếm hồng, cô hạ mí mắt xuống, nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Lúc này Trình Dạng mới loan môi cười cười, sau đó cúi người xuống, hôn hôn lên trán của cô: “Tốt lắm, thời gian không còn sớm, đi ngủ sớm một chút.”
Kiều An Hạ cố gắng cười lên, miệng hơi hơi giật giật: “Uh, ngủ ngon.”
“Uh.” Trình Dạng vuốt vuốt tóc của cô, thay cô sửa lại chăn một chút, đứng dậy, đi vào toilet.
Kiều An Hạ nghe thấy bên trong có tiếng nước chảy, rốt cục nhịn không được chui vào trong chăn, khóc lên.
Anh nói, anh muốn cùng cô tổ chức hôn lễ...... Nhưng mà Kiều An Hạ như bây giờ, còn có thể trở thành cô dâu của anh sao?
Cô không hối hận cứu Kiều An Hảo, cho dù là cô chưa từng làm chuyện gì phải xin lỗi Kiều An Hảo, đụng phải trường hợp như vậy như vậy, cô vẫn sẽ không do dự cứu cô ấy......
Cho nên, rơi vào kết cục như vậy, cô khổ sở, nhưng mà không thầm oán.
Nhưng mà, nàng không thể khiến cho Trình Dạng cùng cô gánh vác kết cục này......
-
Hôm nay Lục Cẩn Niên rất vui, là cái loại vui mừng xuất phát từ đáy lòng, mọi người kính rượu, ai đến cũng không cự tuyệt, cuối cùng uống có chút nhiều, đi đường đều lắc lư, tân khách còn chưa đi xong, Lục Cẩn Niên liền bất tỉnh nhân sự, cuối cùng vẫn là do hai người Hứa Gia Mộc và trợ lý đỡ anh, đưa anh lên lâu.
Hứa Gia Mộc xuống lầu, cùng ba Kiều mẹ Kiều tiễn khách, thẳng đến chạng vạng bảy giờ, rốt cục tân khách về hết, Hứa Gia Mộc vừa định ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, di động trong túi liền vang lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.