Không gian có chút ngại ngùng khi Hạ Tuấn Khiêm nói câu kia, Cố Miên tròn mắt, tại sao trong lời nói của anh lại có chút kỳ quái nha? Cái gì mà em không cần để ý đâu? Không lẽ anh cho rằng cô đang ăn giấm với anh sao? Rõ ràng là cô chỉ muốn nói cái gì đó để phá tan bầu không khí trầm mặc giữa hai người thôi mà.
Chuyện này, Cố Miên ấp úng cuối cùng chỉ có thể khô khốc mà nói được bốn chữ, "Tôi không để ý." Mà chẳng hiểu vì sao cái nhìn kia của Hạ Tuấn Khiêm lại trong nháy mắt lại khiến có Cố Miên có cảm giác ý của của cô bị tô đen nhiều hơn.
Điểm tâm nhẹ thật nhanh đã được mang lên, nhưng trợ lý kia không có quay lại. Trong phòng vẫn là chỉ có hai người bọn họ, Cố Miên thật sự đói bụng, nghe mùi đồ ăn thật sự muốn nhanh động đũa, chính là đối diện trước mắt cô lại là một vị hôn phu mặt lạnh tanh không động đậy, cô ngẩng đầu nhìn Hạ Tuấn Khiêm, "Anh...không ăn sao?"
Hạ Tuấn Khiêm nói: "Tôi không đói."
Cố Miên: ".."
Anh không đói bụng vậy ngồi đó làm gì? Cố Miên buồn bực nhìn anh, "Kỳ thật anh có thể không cần theo bồi tôi đâu, dù sao chọn nhẫn cưới xong cũng chẳng còn việc gì, anh có vội thì cứ đi đi." Cố Miên nói.
Vấn đề ở đây chính là nếu Hạ Tuấn Khiêm ở đây thì cô không có biện pháp để tận hứng ăn đồ ăn.
Hạ Tuấn Khiêm như biết được ý nghĩ của Cố Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-thay-the-cua-ha-tien-sinh/2879504/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.