Lúc ra khỏi nhà hàng, tài xế đã sớm chờ ở xe rồi mở cửa sẵn. Trợ lý mở ghế lái chờ Hạ Tuấn Khiêm và Cố Miên lên xe rồi anh ta mới ngồi vào ghế phó lái với tài xế. Mang dây an toàn vào rồi, anh ta lại mới không nhịn được mà quay đầu liếc nhìn Hạ Tuấn Khiêm một cái, trong lòng phần lớn là thấp thỏm và bất an.
Hạ Tuấn Khiêm nghiêng mặt nhìn cảnh sắc đang lao nhanh bên ngoài cửa sổ, tựa hồ đối với cái nhìn của trợ lý một chút cũng chẳng để tâm, không phát hiện. Ánh sáng mặt trời nhu hòa bên ngoài chiếu lên từng đường góc cạnh của khuôn mặt anh, khiến anh thường ngày dù lãnh đạm cũng trở nên nhu hòa theo. Ánh sáng màu vàng ấm áp thậm chí đem lông mi thật dài của anh chiếu đến rõ ràng.
Cố Miên ngồi bên cạnh, nhịn không được lại muốn nhìn anh nhiều thêm một chút, sự vật tốt đẹp có ai mà không thích, và cô cũng không ngoại lệ.
Từ ngoại hình, Hạ Tuấn Khiêm tuyệt đối có thể kiêu ngạo cho chính mình, dù sao những minh tinh trên truyền hình mà cô thấy có lẽ cũng chẳng đọ lại được anh, vẻ ngoài tuy họ có thể chỉnh sửa, quần áo, phẩm vị có thể bồi dưỡng từ từ. Nhưng mà loại khí chất quý khí toát ra một cách thản nhiên như vậy của Hạ Tuấn Khiêm thì chẳng ai có được, cho dù có là diễn xuất cũng chẳng đạt được như vậy.
"Nhìn đủ chưa?" Thanh âm lành lạnh thản nhiên vang lên, Cố Miên trong lòng cả kinh, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-thay-the-cua-ha-tien-sinh/2879502/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.