Một đêm dài bình an trôi qua, sáng hôm sau, thời điểm mặt trời vừa ló dạng, Cố Miên liền tỉnh dậy. Một phần do đến chỗ lạ khó ngủ, nên cô ngủ cũng không an ổn lắm. Ban đêm còn nằm mộng, mơ đi mơ lại, nhưng mờ ảo lại không nhìn rõ đó là thứ gì, bây giờ nháy mắt tỉnh lại thì quên sạch chẳng còn nhớ cái gì nữa, cũng còn may là tinh thần không bị ảnh hưởng.
Vừa mở mắt ra, trước mắt cô chính là một khuôn mặt tuấn tú tinh xảo, góc cạnh rõ ràng. Loại sự tình chưa bao giờ trải nghiệm thế này khiến Cố Miên có chút hoảng. Cô sửng sốt hồi lâu mới nhớ lại chuyện tối qua, ngẩm nửa buổi cũng chẳng nhớ là mình ngủ quên lúc nào, còn Hạ Tuấn Khiêm lại là ngủ lúc nào?
Tư thế ngủ của Cố Miên từ bé giờ đều rất tốt, tối nằm như nào, đến sáng cũng như vậy, cho nên lúc này vừa tỉnh, tư thế hiện tại của cô và Hạ Tuấn Khiêm cũng không thật sự khiến cô xấu hổ, chính là nước sông không phạm nước giếng, mỗi người nằm một bên, ở giữa chính là một khoảng trống nhỏ.
Hạ Tuấn Khiêm vẫn còn đang ngủ, Cố Miên nhìn đồng hồ, còn chưa có tới bảy giờ, rất sớm, kỳ thật thì bây giờ đang là ngày nghỉ, cô ngủ thêm chút cũng có thể, nhưng mà một tẹo buồn ngủ cũng chẳng có, muốn nằm ngủ lại cũng không ngủ được, nếu vậy thì ngồi dậy thôi.
Chỉ là mới vừa động đậy thôi, chăn còn chưa kịp xốc lên, thì bất giác Hạ Tuấn Khiêm trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-thay-the-cua-ha-tien-sinh/2877648/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.