Thượng Quan Hiểu Tuệ bất ngờ bị phục kích trong lòng hồi hộp khôn xiết. Anh ôm lấy cơ thể ngọc ngà của cô tiểu thư bị mình chiều hư, bên tai thì thầm những câu nỉ non
'' Tự mình chạy đến đây còn nói mình không quan tâm đến anh?''
'' Dù sao ... cũng đã từng sống chung mái nhà, em gái lo lắng cho anh trai . là đương nhiên''
Vừa dứt câu, anh liền cúi đầu gặm cắn vành tai cô. Thượng Quan Hiểu Tuệ hốt hoảng thét lên
'' Anh ... anh đừng có làm bậy...''
Trương Tuấn Kiệt cọ cọ cái mũi vào cổ cô, giọng anh trầm ấm dịu dàng khiến cho Thượng Quan Hiểu Tuệ cả người mềm nhũn. Kỳ lạ, cô đâu có say sao lại bủn rủn thế này?
'' Em còn định dối lòng đến bao giờ? Rõ ràng em có tình cảm với anh. Tiểu Tuệ à, nếu em còn không mau đồng ý ở bên cạnh thì anh chỉ còn cách tiền trảm hậu tấu ăn em sạch sẽ''
Đồ lưu manh này, ngay cả uy hiếp mà âm thanh cũng mê hoặc thế này thì làm sao cô chống đỡ nỗi chứ? Cha mẹ à, nếu con đồng ý thì trước đó còn mạnh miệng bảo không thích anh có phải quá mất mặt rồi không?
Nếu như không đồng ý thì trong sạch sẽ chẳng còn. Chỉ sợ ngay cả mảnh xương cũng không thấy, trực tiếp bị anh ăn sạch sẽ mất
'' Ưm, anh đừng có loạn nữa mà''
'' Muốn anh dừng lại thì em hãy mau nhận lời đi. Sau đó chúng ta cùng nhau đi ăn tối'' - anh láu cá ép cô thoả hiệp
'' Vậy ... vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-sieu-cap-hu-nu-cua-tong-giam-doc/423498/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.