“Hàn Lam Vũ, chú tha cho tôi đi mài”
Doãn Đan Tâm giọng nói yếu ớt giống như sự phản kháng của cô lúc này, tất cả đều như ngọn nến trước gió, mong manh và dễ tổn thương.
Đan Tâm mệt mỏi dựa vào ngực hắn, nếu cho cô cơ hội chọn lại, quãng thời gian đó cô không hối tiếc nhưng cô nhất định sẽ rời đi thật sớm để trái tim này không phải đau nhiều như vậy.
Hàn Lam Vũ cứ hành hạ tinh thân và thể xác của cô còn cô thì cứ yêu hắn một cách âm thầm, mặc dù hắn đã có người trong lòng còn sắp có con với người phụ nữ khác, xem ra mối hôn sự này ngay từ đầu đã sai rồi.
“Hàn Lam Vũ, chúng ta ly hôn đi!”
Đan Tâm nói rất nhỏ, đủ để Hàn Lam Vũ có thể nghe thấy, hành động vừa rồi giống như đang vỗ về hắn, sau đó lại dùng lời nói đâm thẳng vào lý trí vừa được thức tỉnh một chút, trái tim hắn kích động mãnh liệt.
Dư Cảnh Nam nói hắn là một tên ngốc, một tên ngốc không dám thừa nhận tình yêu với cô, đúng là hắn không dám thừa nhận nhưng là bởi vì hắn tự ti trước một Doãn Đan Tâm chưa từng nói lời yêu với ai.
Hắn đã tưởng tượng cái cảnh nếu Đan Tâm biết hẳn đã yêu cô rôi nhất định sẽ cười vào mặt hắn thật sảng khoái và nói: Tất nhiên, chú là người thân của tôi mài Hoặc hăn sợ nói ra sẽ khiến mối quan hệ giữa hai người càng đi xa hơn.
Nhưng thử nhìn mà xem, hắn không nói thì mối quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175350/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.