Doãn Đan Tâm khó nhọc bật dậy, cô muốn trực tiếp đi tìm Dư Cảnh Nam hỏi rõ mọi chuyện nhưng chưa bước xuống nổi giường đã choáng váng ngất đi.
“Bác sĩ…
“Cô ấy mới tỉnh lại, cơ thể còn yếu, hơn nữa có thể thuốc mê vẫn chưa hết tác dụng, để cô ấy nghỉ ngơi thêm đi, lát nữa cô ấy tỉnh cho cô ấy ăn cháo loãng là được rồi”
“Cảm ơn bác sĩ!”
Hải Quỳnh cúi đầu cảm ơn rồi tiễn bác sĩ ra ngoài.
Cô thở dài một cái rồi xoay người định đi vào thì dường như cô đã nhìn thấy ai đó…
“Dư Cảnh Nam? Dư Cảnh Nam chú xong rồi à? Bây giờ mới xong sao? Bệnh nhân của chú thế nào rồi?”
Lâm Hải Quỳnh lao tới nằm lấy cổ tay áo của Dư Cảnh Nam, nhìn thấy Dư Cảnh Nam cô rất vui.
“Cậu ta đã qua cơn nguy kịch rồi, có tỉnh lại hay không phải xem ý chí cậu ta thế nào.
Đan Tâm thế nào rồi? Tôi đi thăm cô ấy!”
Dư Cảnh Nam nói rồi bước đến mở cửa đi vào phòng bệnh của Đan Tâm mà không đợi cô trả lời.
“Này, đợi em với…”
Hải Quỳnh vội chạy vào theo sau vừa khó hiểu trước mối quan hệ của bọn họ.
Chú ấy vừa rời khỏi phòng cấp cứu đã tới đây thăm Đan Tâm.
Thậm chí còn không thèm chỉnh trang lại bộ dạng lúc này, một đêm không ngủ cùng với việc phải đấu tranh giành sự sống của bệnh nhân với ‘thần chết’ làm Dư Cảnh Nam tiều tụy hẳn đi, sự quan tâm của Dư Cảnh Nam giành cho Đan Tâm thật sự rất đặc biệt.
Dư Cảnh Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175329/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.