“Hàn tổng, xử lý thế nào?”
“Con mắt nào của bọn chúng nhìn thấy cô ấy thì móc con mắt đó, cánh tay nào của bọn họ chạm vào người cô ấy thì chặt đứt cánh tay đó, người nào cũng không tha!”
Ngữ khí Hàn Lam Vũ không cao nhưng lạnh lẽo như lời nguyền từ thế giới bên kia vọng tới.
Cặp mắt hẳn từng tia máu nhìn một người nữa cũng đang ở trong căn phòng này.
Hàn Lam Vũ bước qua hắn, tiên vê phía Doãn Đan Tâm.
Cơ thể cô đã không còn có thế phản ứng được gì.
Dư Cảnh Nam mang dao tới đưa cho Hàn Lam Vũ rồi vội tiến đến phía Trương Tu Kiệt, hắn đưa tay xem mạch cho Tu Kiệt, không cần Hàn Lam Vũ tính sổ với hẳn, nếu hẳn bây giờ không kịp đi cấp cứu chỉ e tính mạng cũng không giữ nổi.
Hàn Lam Vũ cắt sợi xích trói chân Đan Tâm ra rồi đỡ cô đứng dậy, dùng thân che chắn rồi cởi miếng giấy trên người cô sau đó khoác áo của hản cho cô.
Cơ thể Đan Tâm lạnh như một khối băng đông cứng, hắn cúi người bế cô lên, Đan Tâm giống như người không xương, dựa hẳn vào ngực hắn làm điểm tựa, đầu óc mụ mị không còn biết gì, nhưng trước khi mất đi ý thức, Doãn Đan Tâm cố nói cho hản nghe: “Hàn Lam Vũ…
Tha cho Tu Kiệt…
Đến nước này mà cô vẫn luôn nghĩ tới Tu Kiệt! Hàn Lam Vũ lúc nãy còn rất lo cho cô, bây giờ hắn chỉ hận không thể giết chết cô ngay lập tức.
Đối với Hàn Lam Vũ, ngay cả những cô gái chỉ xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175328/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.