Hôm nay Dư Cảnh Nam tới đón Đan Tâm sớm, Trình Duật Hạo dự xong một cuộc họp online sẽ đến ăn tối cùng hai người.
Doãn Đan Tâm đáng lẽ có thể nấu ăn mời thầy rồi nhưng hiện tại hai tay cô đang bị băng bó chỉ có thể ngồi một chỗ nhìn dì Lý tất bật ở trong bếp.
Trình độ nấu ăn của dì Lý đã đạt mức thượng thừa rồi, một mình dì có thể nấu được tất cả những món ngon, sơn hào hải vị bốn phương dì đều nấu được, chả trách có khách quý nhưng Trình Duật Hạo vẫn tin tưởng để dì Lý một mình nấu ăn.
Doãn Đan Tâm ngồi trên bàn ở trong bếp nghịch viên bi mà hôm trước vào bệnh viện cùng Dư Cảnh Nam chơi cùng một em bé nên được em bé tặng.
Đan Tâm chậc lười lắc đầu: “Tại sao trên đời lại có một người phụ nữ tài hoa như dì Lý chứ?”
Dì Lý nghe được liên bật cười quay ra làm ký hiệu với Đan Tâm.
Đan Tâm hiểu dì đang nói gì, dì nói cô rất khéo ăn nói nên luôn làm mọi người xung quanh vui vẻ.
Doãn Đan Tâm cười khi rồi kéo chai nước lại gần phía cô sau đó để viên bi phía bên kia chai nước, cô chỉ có thể vận động được mấy khớp ngón tay nên chẳng làm được gì, buồn tay buồn chân cũng chỉ chơi được mấy trò trẻ con này thôi.
Doãn Đan Tâm đang buồn chán đột nhiên nhìn thấy Dư Cảnh Nam đang đi xuống cầu thang, vẫn là sơ mi trắng không gài cúc trên, ống tay áo xắn đến một nửa cẳng tay.
Doãn Đan Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175277/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.