Hàn Đức thò tay ra lau sương gió trên mặt, nói với Mã Dược: "Lương hầu, thiếu tướng quân đoạt được thiên tử và bá quan từ trong tay Quan Vũ rồi, nhưng trước mặt đã bị gần vạn ngô Quân tinh nhuệ nhốt ở cửa ải Thanh Ngưu, tiến không được mà lui cũng không xong. Hơn nữa quân Ngô có ưu thế binh lực hơn cả mười lần, tình hình rất không ổn."
"Hả?"
"Không ngờ lại như vậy?"
"Lần này thì nguy rồi."
Hàn Đức vừa dứt lời, chư tướng trong trướng đều biến sắc. nguồn TruyenFull.vn
Sắc mặt của Mã Dược cũng biến thành âm trầm, hỏi: "Ba ngàn thiết giáp của Hứa Chử giờ đang ở đâu?"
Hàn Đức nói: "Ba ngàn thiết kỵ của Hứa Chử tướng quân đã tới Thanh Ngưu ải rồi, có điều bị một nhánh quân Ngô tinh nhuệ chặn ở ngoài cửa ải, không thể hội hợp được với thiếu tướng quân. Một giải cửa ải Thanh Ngưu có địa hình núi nong hiểm trở, sơn đạo lại chật hẹp, rất bất lợi cho sự tác chiến của kỵ binh, Hứa Chử tướng quân suất quân cường công mấy lần nhưng đều không thể đột phá phòng ngự vững chắc của quân Ngô!"
Sắc mặt của Mã Dược càng lúc càng âm trầm, một hồi lâu vẫn không nói gì.
Có một bộ tướng cất giọng nói khẽ: "Xem ra không phái đại quân tới tăng viện thì trận này rất khó đánh."
Lập tức có bộ tướng khác phản bác: "Cửa ải Thanh Ngưu ở xa tận chỗ giao giới giữa Nhữ Nam và Lư Giang, cách Hứa Xương phải tới bảy tám trăm dặm, hiện tại mới điều quân tới tăng viện thì chỉ sợ là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625687/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.