Giả Hủ nói:
"Chúa công có thể cho Lữ Bố 1 số chỗ tốt, lại càng tăng cường thêm quyết tâm đối kháng Tào Tháo của hắn".
""Đúng". Mã Dược nói:
"Trong thư nên nói rõ rằng, nếu Lữ Bố đồng ý khởi binh tấn công Tào Tháo bổn tướng quân đáp ứng trợ giúp hắn 2 vạn chiến mã Lương Châu với 5000 bộ khôi giáp. Trong thư phải đặc biệt nói rõ rằng, mùa xuân sang năm khi tuyết ở Hoàng Hà tan, thì hắn sẽ thuận lợi nhận được chiến mã và áo giáp".
…
Mười ngày sau, ở Từ Châu Bành Thành.
Trần cung vội vàng đi vào phủ của Lữ Bố, chỉ thấy Lữ bố đang cầm một cuốn sách, ngẩn người nhìn ra ngoài cửa số, đến khi nghe thấy tiếng bước chân của Trần Cung mới cả kinh giật mình, nhìn Trần Cung nói:
"Công Đài, ngươi đã đến rồi ư?".
Trần cung chắp tay, hỏi:
"Chúa công đêm khuya cho gọi, không biết có chuyện quan trọng gì?".
Lữu Bố cầm bức thư đưa cho Trần Cung, thấp giọng nói:
"Ngươi trước tiên xem cái này đã"
Trần Cung nhận thư, khuôn mặt biến sắc nói:
"Mã Đồ Phu muốn kết minh cùng với Chúa công?".
"Haha, Đúng vậy".
Lữ Bố cười nhẹ một tiếng nói tiếp:
"Ngay lúc nãy bổn tướng quân cũng buồn cười, nhưng thế sự đúng là vô thường!! Bổn tướng quân là Mã Đồ Phu đánh nhau nhiều năm như vậy, bây giờ Mã Đồ Phu lại muốn kết minh cùng với bổn tướng quân? Đúng là buồn cười, hết sức buồn cười".
"Không, tại hạ lại cảm giác không buồn cười tý nào:".
Trần Cung nghiêm nghị nói:
"Hoàn toàn trái ngược, tại hạ cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625629/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.