Viên Thiệu cảm thấy buồn bực trong lòng, hắn thầm nghĩ ngày trước Lưu Bị đi theo Công Tôn Toản, sau lại theo Lưu Ngu. Lưu Ngu niệm hắn là dòng dõi Lưu gia, phiêu bạt khắp nơi, không chỗ dựa mới thu nhận hắn. Không ngờ hắn vong ân phụ nghĩa, khinh địch làm bừa dẫn tới bại vong. Sau đó hắn lại phản bội Lưu Ngu, chuyển sang theo Thứ Sử Từ châu Đào Khiêm.
Cái loại phản phúc vô thường, vong ân bội nghĩa liên quân mười tám chư hầu Quan Đông há có thể thu nhận sao? Nếu như không phải niệm tình hắn là dòng dõi tông thất nhà Hán, giữ thể diện cho Thiên Tử, hôm nay Viên Thiệu đã trục xuất người này ra khỏi đại trướng. Nghĩ vậy Viên Thiệu không để ý tới Lưu Bị khiến cho Lưu Bị mặt mày hớn hở, định lấy lễ cố giao gặp lại vô cùng xấu hổ.
Viên Thiệu nhìn Quan Vũ, lãnh đạm hỏi: " Túc hạ làm chức quan gì?"
Quan Vũ thành thật đáp: " Một tay mã cung".
" Hả? Viên Thiệu mượn cớ cười nhạt vẻ khinh thường nói: " Chỉ là một tay mã cung mà cũng dám dương dương tự đắc đòi xuất trận. Ngươi cho mười tám chư hầu Quan Đông không có người sao? Người đâu, mau đuổi cái đồ ngạo mạn, không biết tốt xấu là gì ra ngoài cho bản tướng quân".
" Hả?"
Hai mắt Quan Vũ đột nhiên trừng trừng nhìn Viên Thiệu, chân bước lên hai bước, bàn tay phải to, cứng đã nắm chặt chuôi kiếm, hắn không nói không rằng rút kiếm, dáng vẻ như thể muốn liều mạng.
Viên Thiệu biến sắc hắn vội thối lui ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625489/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.