Dù Mã Dược là người của xã hội hiện đại hắn vẫn không nhớ hết các sự kiện lịch sử từ xa xưa vì thế hắn không biết thế lực của sĩ tộc thế phiệt (Gia đình có quyền thế trong xã hội phong kiến). Hơn nữa từ khi Mã Dược tới thế giới này tất cả kinh nghiệm của hắn đều liên quan tới quân đội. Quân đội và chiến tranh cùng tồn tại với nhau. Máu của vô số tướng sĩ chính là hiện thực tàn khốc nhất là những nhận thức đầu tiên của Mã Dược về thời loạn thế này.
Đó là muốn tồn tại ở thời loạn thế con người chỉ có một lựa chọn duy nhất: giết người.
Từ khi Mã Dược dẫn đạo quân ô hợp tám trăm người ở Nam Dương tới nay, tất cả những gì hắn đã thu hoạch được đã đổi bằng sinh mạng binh lính của hắn, cướp đoạt của người Tiên Ty vì thế hắn chỉ tin tưởng vào binh lính của hắn, chỉ tin tưởng vào đao, kiếm trong tay binh lính, hắn tin tưởng binh lính hơn tất cả.
Còn với đám sĩ tộc thế phiệt, Mã Dược vốn không để mắt tới chúng.
Giả Hủ thì khác, Giả Hủ là người của thời đại này. Hắn sinh sống trong thời đại của sĩ tộc thế phiệt. Hơn nữa hắn còn nhận thức được mức độ nguy hiểm của nó. Dù hắn được cất nhắc từ chức Hiếu Liêm vào triều làm Tự Miện quan, bởi xuất thân hàn vi, ở đâu hắn cũng bị chèn ép. Sống ở Lạc Dương hơn mười năm vẫn chỉ là một Tự Miện quan nho nhỏ.
Phóng tầm mắt nhìn khắp thiên hạ, chỉ e hiện nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625488/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.