" Ngâm.."
Sau tiếng kiếm ngân vang, Phương Duyệt chỉ cảm thấy đỉnh đầu mát lạnh, một đám tóc dài từ từ rơi xuống đất.
" Tướng quân?"
Phương Duyệt ngẩng vội đầu lên kinh ngạc nhìn Mã Dược.
" Chém tóc thay đầu." MãDược lãnh đạm nói: " Cái đầu của ngươi tạm gửi trên cổ, ngươi không phải vẫn cho mình là thần tử đại Hán sao? Vì bảo vệ khí tiết của thần tử mà biết rõ công chúa Ích Dương giả truyền thánh chỉ vẫn mặc nhiên không chống lại! Nếu vậy bản tướng quân sẽ thành toàn cho ngươi, chờ ngươi hoàn thành cái gọi là đạo thần tử thì thì sẽ chém đầu ngươi, ngươi có tâm phục không?"
Phương Duyệt nét mặt ảm đạm nói: " Mạt tướng xin nghe tướng quân sắp xếp."
Mã Dược trầm giọng nói: " Người Tiên Ti ở Mạc Bắc giết hại dân ta, cướp đoạt gia súc của chúng ta, gây họa vùng biên giới đã mấy trăm năm. Ngươi là thần tử Đại Hán tất nhiên phải chia sẻ lo lắng cho thiên tử Đại Hán,vừa giúp dân chúng thoát khỏi tai nạn có phải thế không?"
" Dạ."
" Nếu đã như vậy, ngươi có dám phụ tá Chu Thương tướng quân xuất chinh Mạc Bắc thảo phạt người Tiên Ti, giữ yên biên giới Đại Hán không?"
" Chu Thương tướng quân sao?" Phương Duyệt cau mày nói: " Cái... này..."
" Cái này... cái kia... cái gì?" Mã Dược trầm giọng nói: " Bản tướng quân chỉ hỏi ngươi có dám hay không thôi?"
Phương Duyệt ngẩng phắt đầu lên nghiêm trang nói: " Có gì mà không dám!"
" Tốt!" Mã Dược vừa ý nói: " Phương Duyệt nghe lệnh."
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625478/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.