Đêm, trong đại trướng của Mã Dược.
Bên ngoài gió thổi ù ù, bên trong đại trướng không khí có phần nặng nề, Mã Dược nghiêng người dựa vào ghế da hổ nhắm mắt dưỡng thần, Quách Đồ, Giả Hủ, Bùi Nguyên Thiệu, Chu Thương và Mã Đằng năm người đứng nghiêm trong trướng. Mã Dược chưa cất lời, ai cũng không dám là người đầu tiên phá vỡ không khí yên lặng. Ngay cả Mã Đằng là chú họ của Mã Dược trong lòng cũng không khỏi thấp thỏm lo âu.
" Phốc xích ~ "
Ngọn đèn mỡ dê đột nhiên phát ra một tiếng nổ nhỏ, đôi mắt đang khép hờ của Mã Dược chẳng biết đã mở ra từ lúc nào, lấp lánh hữu thần nhìn không chớp mắt vào Quách Đồ, hắn cứ nhìn như vậy khiến Quách Đồ trong lòng run lên, hai chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.
" Công Tắc..." Mã Dược thở dài nói: " Bản tướng quân rất thất vọng đấy."
Hai vai Quách Đồ run khẽ, nhỏ giọng nói: " Quách Đồ sơ suất, suýt làm hỏng việc lớn của chúa công, xin chúa công trách phạt."
Mã Dược im lặng không nói, Quách Đồ càng hồi hộp không yên.
Thấy thần sắc do dự của Mã Dược, Bùi Nguyên Thiệu vội vàng quỳ xuống theo, hạ giọng nói: " Bá Tề, lần này Phương Duyệt tự tiện dẫn quân trốn đi không hoàn toàn là lỗi của Quách Đồ tiên sinh..."
" Nguyên Thiệu!" Mã Dược quát lớn ngăn không để Bùi Nguyên Thiệu nói tiếp: " Ngươi không định nhận hết trách nhiệm về phần mình đó chứ!"
Bùi Nguyên Thiệu im bặt không dám nói tiếp, Quách Đồ vội vàng tiến thêm mấy bước thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625477/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.