Ban đêm, đại doanh của Mã Dược.
Quách Đồ, Giả Hủ cùng đi vào, chắp tay thi lễ với Mã Dược. Mã Dược vừa cắt miếng thịt dê bỏ vào miệng, vừa gật đầu ra hiệu cho cả hai ngồi xuống. Quách Đồ theo thói quen đứng sau lưng Mã Dược. Giả Hủ lại đĩnh đạc ngồi đối diện với Mã Dược. Hắn thò tay cầm một cái đùi dê ở trên bàn, cắn ăn ngon lành.
" Ực" một tiếng, Mã Dược nuốt miếng thịt dê trong miệng. Hắn lại cầm mấy miếng thịt dê nhỏ trên bàn bỏ vào miệng. Sau cùng hắn đưa ngón tay út dính đầy thịt dê vào miệng mút chùn chụt. Cuối cùng hắn xoa tay nói với Giả Hủ: " Thật xấu hổ khi lãng phí thức ăn".
Giả Hủ đang gặm cái đùi dê, mồm hắn dính đầy mỡ, hắn nhồm nhoàm nói: " Đáng xấu hổ, đáng xấu hổ".
Quách Đồ khom lưng, cung kính nói: " Chúa công, đã thống kê được tổn thất của quân ta. Trận chiến Hà Sáo lần này quân ta thương vong tổng cộng hơn một vạn người. Trong đó sáu ngàn người chết trên chiến trường, trong đó có năm ngàn tướng sĩ và Liêu Hóa tướng quân phụng mệnh thủ thành Mỹ Tắc tất cả đều tử trận. Ngoài ra còn có tám trăm kỵ binh Ô Hoàn và hai trăm thiết kỵ Hán quân bỏ mình trong bão cát".
Mắt Mã Dược lộ vẻ đau thương. Hắn buồn bã nói: " Liêu Hóa chết, năm ngàn tướng sĩ bỏ mình đều là do bản tướng quân suy nghĩ chưa chín chắn. Còn một ngàn tinh binh thiệt mạng trong bão cát cũng là do bản tướng quân không biết cân nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625439/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.