" Xùy..."
Mã Dược khẽ quát chiến mã dừng lại, Điển Vi tiện tay đem cây đại kỳ trong tay phất lên trên không, làm lá cờ màu máu vốn đã rủ xuống lại một lần nữa tung bay dưới ánh mặt trời, tạo lên một vẻ đẹp thê lương đầy máu.
.............
Kèn lệnh dừng, trống trận ngưng.
Chiến trường mới rồi còn rầm rĩ không thôi đột nhiên trở nên im ắng, yên tĩnh tới mức nghe rõ được tiếng hô hấp nặng nề của các tướng sĩ cùng tiếng thở phì phì trầm muộn của chiến mã phát ra, tiếng gió thổi qua chiến trường, tiếng cờ bay phần phật, tiếng keng keng của giáp trụ, binh khí va chạm với nhau. Sát khí ngột ngạt lặng lẽ lan ra, hoành hành....
Mã Dược nhẹ nhàng ghìm cương rồi xoay người lại.
Chín ngàn thiết kỵ đứng lặng như rừng cây, chín ngàn đôi mắt sớm đã tập trung lên thân hình Mã Dược.
" Các huynh đệ, từ lúc tiến vào U Châu, bản tướng quân đã được nghe quân Tịnh Châu chiến đấu rất giỏi."
" Nghe nói, quân Tịnh Châu đánh đâu thắng đó, không chỗ nào không đánh được, hai trăm thiết kỵ của Tịnh Châu có thể đánh tan đại quân Hắc Sơn mười vạn người!" Mã Dược nói tới đây thì ngừng lại một chút, ngữ khí đột nhiên trở lên hăng hái, hắn lạnh lùng nói: " Nhưng bản tướng quân có thể nói cho các ngươi, bọn họ được như vậy vì họ chưa gặp phải quân tinh nhuệ chân chính!"
" Trong núi không lão hổ, hầu tử làm bá vương!"
" Ha ha ha...."
Chín ngàn tướng sĩ cười phá lên.
" Hôm nay, chính là hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625426/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.