Ngày hôm sau tại điện Đức Dương.
Tư đồ Vương Doãn trình lên bản tấu nói: " Bệ hạ, thần có bản tấu."
" Muốn tấu chuyện gì?"
Vương Doãn nói: " Đêm qua, Viên Phùng lão đại nhân muốn xông vào cung gặp thánh thượng, lại bị trung thường thị Tống Điển, Trương Nhượng kiếm cớ bắt lại, bí mật giải vào thiên lao giết chết! Viên Phùng lão đại nhân tự tiên xông vào cấm cung là có tội, nhưng tội không đáng chết. Tống Điển, Trương Nhượng tự tiện sát hại lão thần, tội đáng chém đầu. Xin bệ hạ xem xét."
Đôi mắt Hán Linh đế phút chốc lạnh hẳn lại, vỗ lên thành ngai hỏi Trương Nhượng: " Trương Nhượng, có việc này không?"
Trương Nhượng không ngờ Vương Doãn sẽ tấu việc này, càng không ngờ thiên tử sẽ hỏi hắn, lúc này hắn cứ ngơ ngác nhìn Hán Linh đế không biết nên trả lời thế nào.
Hán Linh đế quát hỏi: " Trương Nhượng, có việc này không?"
Trương Nhượng khẽ rùng mình một cái, không tự chủ được quỳ xuống dập đầu nói: " Lão nô tội đáng muôn chết, lão nô tội đáng muôn chết."
Tháng tám, năm Trung Bình thứ ba.
Trung thường thị Trương Nhượng, Triệu Trung, Tống Điển bởi vì mắc án hãm hại Viên Phùng mà bị đuổi về quê, quyền thế mất sạch, thập thường thị hoành hành một thời, Yêm đảng cũng tan rã. Hán Linh đế chỉ để lại Cảnh Thạc vẫn giữ chức thống lĩnh tân quân Tây Viên, đưa hà Tiến vào chia bớt quyền tránh để thế lực hoạn quan phục hồi và thế lực ngoại thích lại lớn mạnh như xưa.
Sau đó không lâu, Hán Linh đế lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625417/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.