Lạc Dương, điện Đức Dương.
Hán Linh đế Lưu Hoành tinh thần sảng khoái, từ sớm đã tới kim điện chủ trì buổi nghị sự trong triều. Sau khi quần thần hai ban văn võ ba lần tung hô vạn tuế, Đại tướng quân Hà Tiến liếc mắt. Xa Kỵ Tướng quân Hà Miêu hiểu ý, bước ra quì xuống tâu: "Bệ hạ, thần ~~ có bản tấu ~."
Hán Linh đế hỏi: "Tấu chuyện gì?"
Hà Miêu bẩm tấu: "Bệ hạ, hiện nay Tám trăm lưu khấu tuy đã yên ổn, nhưng lòng quân chưa ổn. Phục Ba Trung Lang tướng Mã Dược trước khi được phong tướng đã có ý báo đáp cho triều đình. Chỉ vì tình thế bắt buộc mới bất đắc dĩ khuất thân theo giặc. Vì vậy, Mã Dược tuyệt sẽ không làm phản nữa. Nhưng tướng sĩ thuộc hạ khác đều như Hổ Lang, khát máu thành tính. Nay bị luật Đại Hán kiềm chế e rằng sinh oán trong lòng, rồi lại làm phản ~~ "
Hán Linh đế thất sắc nói: "Không thể nào ~~ Mã Dược chẳng lẽ không quản thúc được quân sĩ thuộc hạ của hắn?"
Trương Nhượng lúc đấy đang đứng liếc mắt nhìn Hà Tiến rồi khom người xuống, hạ giọng nói: "Bệ hạ, lời Xa Kỵ tướng quân nói e là sự thật. Lão nô nghe được Bình Âm, Bình Huyền, Cốc Thành đều từng bị tướng sĩ thuộc hạ của Phục Ba tướng quân cướp phá, đây là dấu hiệu lòng quân không yên. Nếu để kéo dài hậu quả không tưởng tượng nổi".
Thái sư Viên Phùng mặt mày trắng bệch, nhịn không được liếc nhìn Hà Tiến. Hà Tiến cũng coi như không thấy. Viên Phùng đương nhiên không biết, tối ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625331/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.