Đôi mắt của Quân Dư Thần cứ như hai viên đạn nhìn cô chòng chọc, Bối Di cũng biết mình lỡ lời, cô lắp bắp nói:
“Ý…ý của tôi không phải là như thế…”
Quân Dư Thần đánh giá cô từ trên xuống dưới, ánh mắt đó cứ như muốn xuyên thủng người cô vậy. Bối Di đưa hai tay lên che ngực, hai má hơi đỏ nhìn anh nói:
“Anh nhìn gì vậy hả?”
“Có phải đây là chiêu trò của cô không?”
“Sao cơ?”
Sau khi suy nghĩ một lúc, anh liền đưa ra kết luận. Bối Di chẳng hiểu trong đầu người đàn ông này đang nghĩ gì, Quân Dư Thần bấy giờ bỗng ép sát cô vào tường, gương mặt của hai người thoáng chốc gần trong gang tấc, gần tới nỗi hơi thở của anh như lướt qua từng sợi lông tơ trên mặt cô.
“Nói thật đi, cô muốn tiếp cận tôi có phải không?”
Bối Di ngây người, khoé môi bỗng nhiên giần giật.
Quân Dư Thần dường như rất chắc chắn vào suy đoán của mình. Nào ngờ Bối Di đã tạt cho anh thẳng một gáo nước lạnh vào mặt:
“Anh nghĩ ai cũng muốn tiếp cận anh à? Đồ tự luyến!”
Anh cứng người, Bối Di nhanh chóng đẩy mạnh anh ra, còn bĩu môi một cái:
“Xin lỗi, tôi không có hứng thú với anh đâu!”
Quân Dư Thần sững sờ, nét mặt đông cứng lại, thư ký Đổng cũng thế, thậm chí anh ta còn sốc hơn, bởi vì anh ta không thể tin được một người đàn ông hoàn hảo như tổng giám đốc lại bị từ chối!
Vô số người đẹp nhìn thấy anh cũng phải xiêu lòng chạy theo, sau đó bị anh từ chối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sung-vo-yeu-la-nu-phu/249414/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.