“Quân Duệ! Quân Duệ!”
Bối Di hốt hoảng gọi tên cậu, vội vàng bế cậu lên chạy ra bên ngoài.
“Bối Di!”
Ái Ái đuổi theo nhưng cô đã lên một chiếc xe taxi rồi đi mất. Ban nãy cô ta còn tưởng mình nghe lầm nhưng không phải, đúng là Bối Di đã gọi đứa trẻ đó là Quân Duệ.
Quân Duệ, liệu có phải là con trai của Quân Dư Thần, tổng giám đốc của tập đoàn W? Được mệnh danh là diêm vương??
Bối Di tức tốc đưa Quân Duệ đến bệnh viện, cậu bé nhanh chóng được đưa vào trong phòng cấp cứu. Đứng ở bên ngoài chờ, Bối Di rất lo lắng vì không biết cậu bé bị làm sao, nếu như xảy ra mệnh hề gì thì cô không biết mình phải làm thế nào nữa…
Bối Di ngồi chờ ngoài hành lang bệnh viện, hai tay toát mồ hôi lạnh, mùi thuốc khử trùng bao vây đầu mũi cô khiến cho ký ức ba năm trước trở về. Bình tĩnh nào Bối Di…mày không còn là Lục Bối Di của ba năm trước nữa, bây giờ mày đã trở thành một người hoàn toàn khác rồi. Cô tự trấn an bản thân.
Hai mươi phút sau, hành lang vang lên một loạt tiếng bước chân, người đi đầu mang khuôn mặt lạnh lẽo, thậm chí còn toả ra sát khí, trên người anh là bộ vest đen được cắt may tinh tế tôn lên thân hình hoàn mỹ, đôi chân dài sải từng bước chắc chắn, tà áo măng tô theo mỗi bước chân bay lên.
Ánh mắt xanh lam quét qua toàn bộ hành lang bệnh viện, cuối cùng dừng lại trên người Bối Di.
Cô vẫn không hay biết gì, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sung-vo-yeu-la-nu-phu/249413/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.