Tháng 10 năm 2017, An Dã quyết tâm buông bỏ mọi việc, không làm nữa. Cô không nghe, cũng không trả lời điện thoại của bất kỳ ai. Chỉ riêng cuộc gọi của Kỷ Lam là cô bắt máy.
Bên kia, Kỷ Lam đang ngồi trong xe chuẩn bị nổ máy, giọng vẫn còn đầy tức giận, vừa mở miệng đã hỏi:
“Chị đang ở đâu vậy?”
“Tôi chọc gì em à? Nói chuyện như thể định truy sát tôi ấy.”
“Đồ khốn, cả hai người kia đều là đồ khốn. Em vừa tẩn cho Kỷ Minh Tông một trận.” – Kỷ Lam giận đùng đùng, vừa nói vừa chửi bậy – “Tên khốn đó chắc chắn đã biết từ trước âm mưu của Thẩm Yến Thanh.”
“Đàn ông trên đời này chẳng ai ra hồn cả.”
“Chỉ xử lý mỗi Kỷ Minh Tông thôi à? Không tiện tiện tay ‘tặng’ luôn Thẩm Yến Thanh chút gì sao?” – An Dã hỏi với giọng thờ ơ.
“Em không dám.” – Cô thú nhận.
Nói trắng ra, Thẩm Yến Thanh và Kỷ Minh Tông là cùng một kiểu người – chỉ khi tình cảm còn, họ mới cho phép người bên cạnh làm điều họ muốn.
Cô chỉ có thể động tay với Kỷ Minh Tông, chứ không thể đụng tới Thẩm Yến Thanh.
Nói trắng ra: “Chó nhà ai, người đó dạy.”
“Thôi được rồi được rồi.” – An Dã liên tục gật đầu – “Em cũng đừng lo nữa, chuyện giữa hai bọn chị không phải ngày một ngày hai là có thể giải quyết, đừng xen vào làm gì cho mệt.”
“Chị đang ở đâu đấy?”
“Đang trôi dạt ngoài biển.”
“Em đến được không?”
“Không được.” – Ý đồ của An Dã rất rõ ràng – Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5066268/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.