“Kẻ xấu trăm mưu nghìn kế cũng không địch nổi một kẻ ngốc bỗng nhiên lóe sáng một ý tưởng.”
Kỷ Lam đã từng đọc được câu này trong một tạp chí du lịch hồi đại học. Nhiều năm sau, khi chuyện của Thời An xảy ra, câu nói ấy bất chợt lướt qua trong đầu cô.
Bao nhiêu lời dặn dò, nhắc nhở, phân tích lý lẽ của những người bên cạnh — rốt cuộc vẫn không thắng nổi sự bướng bỉnh của cô ấy.
Bao nhiêu người ở bên cạnh, ngày đêm dõi theo, cố gắng cảm hóa, dùng tình dùng lý khuyên nhủ – cũng không thể bằng tuổi trẻ và cảm xúc bốc đồng.
Nửa đêm, tiếng chuông điện thoại của Từ Ảnh kéo Kỷ Lam ra khỏi cơn mơ.
Từ Ảnh chỉ ném lại hai chữ ngắn gọn rồi lập tức dập máy:
“Hot search.”
Kỷ Lam nheo mắt bật đèn đầu giường, mở điện thoại.
Ngay vị trí số 1 trên hot search là dòng tiêu đề chói mắt:
“Thời An sống chung với một người đàn ông lạ”
“Có chuyện gì vậy?”
Kỷ Lam vén chăn dậy, người bên cạnh duỗi tay đang gác lên mắt cũng hạ xuống.
Giọng anh khàn khàn, còn đậm hơi thở mệt mỏi vì buồn ngủ.
“Công ty có việc, em phải đi một chuyến. Anh ngủ tiếp đi.”
“Để anh đưa em.”
Kỷ Lam vội mặc quần áo, từ chối:
“Muộn rồi, anh nghỉ đi.”
“Lam Lam—”
Rầm! —
Anh vừa đặt chân xuống giường thì đã nghe tiếng cửa đóng lại.
Cùng với đó là tiếng xe trong sân vọng lại.
—
Khi Kỷ Lam đến công ty, Từ Ảnh đã ngồi trong phòng họp mắng người một trận ra trò.
Chiếc áo khoác mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5066247/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.