Trong phòng ngủ chính, túi hành lý được mở ra đặt trên ghế dài cuối giường.
protected text
“Đi thôi, anh đưa em xuống lầu.”
Lúc tiễn cô ra cửa, Kỷ Lam vừa lên xe, Từ Ảnh đã ngồi ghế phụ chậc một tiếng:
“Chủ tịch Kỷ như người thất tình vậy đó!”
“Chỉ là đi team building thôi, có phải đưa Kỷ Lam đi cặp kè trai trẻ đâu mà hoảng?”
Cô nói rồi lại chọc thêm một câu:
“Mà nói đi cũng phải nói lại, lần team building này, mấy cún con mới vào công ty đều xung phong đăng ký hết đấy!”
Kỷ Minh Tông lạnh lùng lên tiếng:
“Giám đốc Từ, dạo này rảnh lắm à?”
Chỉ bốn chữ, nhưng chứa đầy uy hiếp.
Từ Ảnh nhún vai:
“Bận mà! Bận biến sa mạc thành thảo nguyên đó!”
Cưới cô? Dùng thủ đoạn để cưới cô á? Trừ khi Trần Tùng Dương không còn trên đời.
Trong công ty có biết bao “cún con”, chỉ cần cô muốn, không thiếu người lao tới.
“Không phải nói chỉ mời cấp quản lý sao?”
“Thế thì chán lắm,”
Từ Ảnh ngồi ghế phụ quay đầu lại nhìn Kỷ Lam:
“Cậu với Kỷ Minh Tông quay lại với nhau rồi à?”
Kỷ Lam cởi áo khoác ngoài ra:
“Cái gì mà quay lại?”
“Ngủ với anh ta rồi?”
Kỷ Lam mím môi, không trả lời.
“Biết ngay mà, sao cái ông già kia lại giống con nhím dựng hết gai lên như vậy. Hóa ra là đang ‘giữ của’.
Đàn ông mà, tớ nói cho cậu biết, bản chất của họ là: được một lại muốn hai.
Cậu về Kinh Cảng, anh ta muốn đưa cậu về nhà anh ta.
Cậu ngủ phòng khách, anh ta tìm cách kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063629/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.