“Là ảnh chụp Đặng Nghi bị cưỡng hiếp tập thể trong trại tâm thần.” – Từ Ảnh cố nhịn cảm giác buồn nôn trong mắt, lật từng tấm ảnh một:
“Là ai sắp đặt chuyện này? Chủ tịch Kỷ?”
Kỷ Lam vừa mở cửa thì thấy người đứng ngay trước mặt, theo phản xạ tự nhiên hỏi luôn:
“Anh sắp người cưỡng hiếp Đặng Nghi à?”
Giữa chốn đông người, hai từ “cưỡng hiếp” vang lên khiến Kỷ Minh Tông sững người, sau vài giây trầm mặc mới trả lời:
“Không phải anh.”
Từ Ảnh ở đầu dây bên kia rõ ràng cũng nghe thấy, tò mò hỏi tiếp:
“Vậy là ai làm? Đặng Nghi còn có kẻ thù khác sao?”
Ngay cả Kỷ Minh Tông – người từng hận Đặng Nghi thấu xương – cũng chưa từng ra tay tàn nhẫn như thế, thì còn ai có thể độc ác hơn? “Có thể là…” – Kỷ Lam vừa định nói thì Từ Ảnh bỗng cắt lời:
“Kỷ Nhụy Nhụy?”
“Không thể nào! Dù sao cũng là mẹ ruột mà.”
Không khí bỗng trở nên im ắng.
Kỷ Lam không có thời gian tiếp tục điều tra, bởi bên cạnh cô là “ngọn núi cao” khiến người ta cảm thấy áp lực.
“Là Kỷ Nhụy Nhụy gửi cho cậu mấy thứ liên quan đến Đặng Nghi sao?”
Kỷ Lam gật đầu, tắt điện thoại rồi quay người định về phòng bệnh.
Mới đi được hai bước thì cổ tay bị nắm lấy, người bên cạnh lạnh nhạt nhắc nhở:
“Đi rửa tay đã.”
Kỷ Lam liếc nhìn lòng bàn tay mình, ngoan ngoãn rửa sạch rồi mới vào phòng bệnh của con.
Vừa bước vào, thấy y tá đang đo nhiệt độ cho đứa nhỏ.
Cậu bé không chịu hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063616/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.