Giờ đây, chỉ cần một bóng lưng của cô, cũng đủ kéo anh ra khỏi những bất an, mang lại cho anh một góc yên bình.
Năm năm trôi qua, vị trí giữa hai người đã thay đổi.
Năm năm trước, là Kỷ Lam vừa muốn lợi ích, vừa muốn tình yêu.
Còn hiện tại, đến lượt anh vừa muốn người, lại muốn có được thứ tình cảm tha thiết như năm xưa.
Không đạt được, liền làm loạn.
Mỗi lần cãi vã hay lạnh nhạt, đều là tiếng gào thầm trong lòng anh – rằng anh muốn nhiều hơn nữa.
Trong mắt người ngoài là “trời sinh một cặp”, “tình cũ không rủ cũng tới”, “có duyên thì cách mấy ngàn dặm cũng gặp lại” — nhưng trong mắt người trong cuộc, tất cả chỉ là vết thương chưa lành.
Trong phòng vệ sinh, Kỷ Lam ngồi trên bồn cầu, đưa tay lên trán thở dài một hơi.
Trước khi đứng dậy, cô khẽ xoa bóp bắp chân đang đau nhức.
Vừa định đứng lên thì bên ngoài vang lên tiếng bàn tán lành lạnh, không chút nể nang.
“Kỷ Lam đúng là số sướng, được nhà họ Kỷ nhận nuôi, cha mẹ ruột lại là quyền quý Nam Dương.”
“Vậy nhà họ Tống ban đầu là gì?”
“Chẳng phải là cái cớ để rũ bỏ trách nhiệm à? Còn có thể là gì nữa?”
“Nhà họ Kỷ bóc lột cô ta suốt hai mươi năm, cánh cứng rồi việc đầu tiên là bay ra khỏi tổ. Cho dù là nhà họ Tống hay chủ tịch Kỷ, chẳng phải cũng chỉ là công cụ giúp cô ta thoát khỏi lồng son thôi sao?”
“Cô ta mà đơn giản ư?” — tiếng nước xả bồn cầu vang lên.
“Ngược lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063605/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.