“Chủ tịch Kỷ…”
“Chủ tịch Kỷ…”
Âm thanh hỗn loạn bị lực lượng an ninh ngăn lại bên ngoài. Vừa bước qua ngưỡng cửa, Kỷ Lam khẽ động ngón tay định rút tay mình lại, nhưng lại bị người kia siết chặt hơn.
Rõ ràng là không cho cô bất kỳ cơ hội nào để thoát ra.
Trong đại sảnh tiệc của khách sạn, ánh đèn sáng trưng. Dàn nhạc giao hưởng hàng đầu Kinh Cảng tề tựu tại đây, tấu lên những giai điệu du dương từ tầng hai.
Khách khứa trò chuyện rôm rả, tiếng cười nói vang lên giữa không gian thoảng mùi nước hoa và phấn son, như thể đang dạo bước giữa vườn hoa rực rỡ mùa xuân, khiến người ta tinh thần sảng khoái.
Đàn ông diện vest chỉnh tề, phụ nữ khoác lên mình những bộ lễ phục đủ màu sắc. Bữa tiệc vừa trang nghiêm, lại vừa mang nét rộn ràng, thế nhưng tất cả đều ngưng lại vào khoảnh khắc Kỷ Minh Tông dắt tay Kỷ Lam bước vào.
Sau một thoáng im lặng là những tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp nơi.
Nghi ngờ, kinh ngạc, ngỡ ngàng — đủ loại âm thanh thay phiên nhau dội vào lòng Kỷ Lam như những viên ngọc rơi trên mâm ngọc, nặng trĩu và nức nở.
Đây là lần thứ hai cô và Kỷ Minh Tông cùng xuất hiện nơi công cộng. Lần đầu tiên suýt mất nửa mạng, lần thứ hai…
Cô không dám nghĩ tiếp.
Những lời thì thầm bốn phía lọt vào tai cô không hề dễ chịu.
Kỷ Minh Tông gọi phục vụ đến, cầm một ly champagne đưa cho Kỷ Lam, tay vẫn ôm lấy eo cô, mỉm cười gật đầu chào hỏi bạn bè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063604/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.