Người ngoài phòng chẳng nỡ rời đi, Nghiêm Hội đứng ở cửa sốt ruột đến mức giậm chân liên tục.
Mười một giờ rưỡi, Kỷ tiên sinh gọi điện đến, hỏi đến đâu rồi.
Nghiêm Hội báo cáo đúng tình hình: “Vẫn chưa ra ngoài ạ.”
protected text
“Thưa ngài, tôi không biết số của cô An.”
Đầu dây bên kia, Kỷ Minh Tông nghẹn lời.
Mười một giờ bốn mươi, một lãnh đạo trại tạm giam mồ hôi đầm đìa chạy tới. Thấy người đứng ngoài cửa đang cúi đầu suy nghĩ gì đó, ông ta vừa định quát thì nghe được một câu:
“Anh biết 4P là gì không?”
Câu đó lập tức khiến ông cứng họng.
Ánh mắt đầy kinh ngạc rơi lên hai người đứng ở cửa.
Hai người kia đồng thanh: “Chuyện trong ngành thôi!”
Người đến sau nghĩ thầm, chẳng trách đã đến giờ mà vẫn chưa ai giục ra ngoài.
Chừng năm phút sau, điện thoại lại vang lên.
Lúc này cánh cổng sắt mới mở ra.
“Xin chào, đến giờ rồi.”
Từ Ảnh: “Không thể để tôi kể nốt chuyện này à? Mấy người nghe mà không thấy hứng thú sao?”
Người đứng ngoài liếc mắt ra hiệu phía sau lưng mình, ý bảo không làm gì được, lãnh đạo đến rồi.
Kỷ Lam không làm khó anh ta, đứng dậy chuẩn bị rời đi: “Cậu định bao giờ ra ngoài?”
“Đợi Trần Tùng Dương đính hôn xong tớ sẽ ra.”
“Anh ta sắp đính hôn rồi à?”
“Ờ,” Từ Ảnh thản nhiên đáp, “Không nhìn không phiền, đỡ để người nhà anh ta đến tìm tớ này nọ. Tớ thà ở trong này được yên tĩnh chút còn hơn.”
Trước khi rời đi, Từ Ảnh dặn cô: “Nhớ đến công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063595/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.