“Chết rồi chết rồi! Tôi tiêu rồi!”
“Tôi không còn trong sạch nữa!”
Từ Ảnh sáng sớm đã lao thẳng vào công ty, vừa thấy Trương Phân mới đến là túm lấy, kéo tuột vào văn phòng:
“Tối qua rốt cuộc tôi đã làm gì?!”
Trương Phân mím môi đầy bất lực. Nghĩ lại chuyện đêm qua, thật sự là… mất hết thể diện.
“Cậu uống nhiều quá.”
“Lúc đó bọn tôi tính đưa cậu về, ai ngờ cậu lại cứ nằng nặc đòi… phải để đàn ông đưa về.”
“Còn nhất quyết không được là ‘cỏ gần chuồng’.”
Phải nói là… khẩu vị của Từ tổng cũng khá kén chọn.
“Thế sao cậu không ngăn tôi lại?!”
Trương Phân: “Trời đất chứng giám, tôi đã ngăn rồi!”
Nhưng mà ngăn không nổi, không phải mỗi cô ấy, mà ai có mặt ở đó chẳng lên tiếng? Nhưng Từ tổng của họ đúng là… một “đại lực sĩ”!
“Trần công tử chỉ vừa đi ngang, cậu chẳng thèm nghĩ ngợi gì, lập tức túm cổ anh ta kéo lại, nhất quyết đòi anh ta đưa cậu về. Còn dọa nếu không đưa thì sẽ gọi điện mách Tống tổng.”
Trời ơi, cái đêm qua… thực sự khó quên!
“Trần công tử còn nói: ‘Cô mách ba cô cũng vô ích’.”
“Cậu…” Trương Phân thở dài, thật sự không nỡ kể tiếp:
“Cậu còn nói, không đưa tôi về, là sợ… cái ‘thằng em yếu ớt’ kia của anh ta không đủ sức đi làm ngày mai à?”
Từ Ảnh: …
Thề có trời, khi đó tất cả mọi người đứng hình toàn tập.
Nếu Trần Tùng Dương mà không đưa cậu về, thì thật sự không biết giấu mặt vào đâu.
Giới bọn họ làm truyền thông, dẫu không lấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063560/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.