Giữa đám đông có người kinh hoảng hét lên, định chen lên xem rõ hơn. Nhưng chân còn chưa kịp bước, đã thấy hàng loạt người mặc đồ đen từ những chiếc xe gần đó bước xuống, nhanh chóng bao vây lấy chiếc BMW màu đen.
Đám đông nhốn nháo nhưng không ai có thể thấy rõ chuyện gì đang diễn ra bên trong.
Kỷ Lam đứng ngoài vòng người, xuyên qua lớp an ninh dày đặc, cô nhìn thấy Lê Trinh bị Kỷ Minh Tông đè đầu ép mạnh xuống nắp capo xe.
Xung quanh vang vọng tiếng bàn tán xôn xao, lời ra tiếng vào không dứt.
Sau lưng là tiếng sóng biển từng đợt vỗ vào bờ, từng cơn như đánh thẳng vào đầu cô, khiến cô khó thở.
Chỉ một lát sau, Kỷ Minh Tông dường như ra hiệu gì đó, một trong những người an ninh đứng đối diện cô liền nghiêng người, để lộ một khe hở – cho phép cô thấy rõ cảnh tượng bên trong.
Một người cười – một người giận.
Tạo thành hai hình ảnh đối lập rõ rệt.
Lê Trinh, trong cảnh ngộ bị đè ép, vẫn nở một nụ cười nhàn nhạt với cô. Còn ánh mắt của Kỷ Minh Tông khi nhìn về phía cô, như muốn thiêu rụi cô trong lửa đỏ núi lửa đang phun trào.
“Chủ tịch Kỷ, anh thua rồi.”
Lê Trinh cười, nụ cười như hoa bỉ ngạn bên bờ Hoàng Tuyền:
“Ngay từ khoảnh khắc anh ra tay với tôi, anh đã không còn cơ hội gì với Kỷ Lam nữa rồi.”
“Chủ tịch Kỷ là người rất tài giỏi, bất kể là tính toán nhân tâm hay lợi ích, đều luôn cao tay một bậc. Nhưng anh quên mất một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063530/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.