Ngành xây dựng… nước quá sâu.
Chỉ cần đưa tay xuống là chạm vào bùn. Nhẹ thì dơ bẩn, nặng thì thối cả tay – chuyện bình thường.
Những lời Giả Khoa vừa nói không sai: chỉ cần trong thời gian ngắn không phát sinh vấn đề, ai nấy đều mắt nhắm mắt mở. Nhưng sao đến lượt Phong Minh Capital thì lại soi từng chút một, như thể muốn dùng kính lúp mà vạch từng lỗi nhỏ? Mười năm trước, ngành bất động sản bắt đầu trỗi dậy.
Kỷ Minh Tông lúc đó đã nắm trong tay nhiều dự án khu phức hợp lớn, trải khắp Kinh Cảng và các thành phố trọng điểm lân cận.
Hàng loạt công trình được khởi công gần như cùng lúc, lấy khu nghỉ dưỡng Ngũ Hoàn làm trung tâm, mọi cơ sở hạ tầng xung quanh đều nằm trong tầm kiểm soát của anh.
Khu nghỉ dưỡng ấy không chỉ đơn thuần là khu nghỉ dưỡng – nó là mắt xích then chốt trong chuỗi lợi ích liên hoàn.
Rõ ràng, Giả Khoa không nhìn ra bản chất sự việc.
Triệu Gia Hoài không buồn nói thêm nửa câu vô ích, gạt tàn thuốc rồi trầm giọng:
“Công việc trong tay cậu sẽ có người khác tiếp quản, chuẩn bị bàn giao đi.”
“Không phải…” – Giả Khoa sững sờ:
“Gia Hoài, chuyện có cần phải căng vậy không? Dự án này tôi đã mở rộng các mối quan hệ khắp nơi, giờ mà bảo tôi rút lui, thì những lợi ích tôi đã phân phát phải giải quyết thế nào?”
“Cậu nghĩ tôi ngu chắc?” – Ánh mắt Triệu Gia Hoài sắc lạnh như chim ưng, dán chặt lấy hắn:
“Những khoản mà cậu gọi là ‘quan hệ xã hội’ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063512/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.