Lúc này, Kỷ Minh Tông đã lên đến tầng hai, bước vào phòng thay đồ. Kỷ Lam đang cầm bộ đồ ngủ chuẩn bị vào phòng tắm.
Ánh mắt liếc sang chiếc túi mua sắm để cạnh tủ, cô cúi người lấy ra một chiếc áo khoác từ trong túi, đưa cho Kỷ Minh Tông:
“Thử xem?”
“Em mua cho anh à?” Kỷ Minh Tông khẽ nhướng mày hỏi.
“Ừm.” Kỷ Lam nhẹ gật đầu.
Chiếc áo khoác vừa vặn đến mức hoàn hảo ở phần vai và eo, như thể được may đo riêng cho anh vậy. Mặc trên người anh, khí chất toát ra đầy tự nhiên và đĩnh đạc.
Kỷ Minh Tông từ nhỏ đã lớn lên trong một môi trường không có chút hơi ấm tình cảm, sinh ra trong một gia đình lạnh lẽo. Khi còn thiếu niên đã bị đưa ra nước ngoài, đến tận khi bước sang tuổi ba mươi vẫn chưa từng cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.
Những năm qua, người đến rồi đi bên cạnh anh không ít, không phải chưa từng có phụ nữ chủ động tiếp cận hay trao gửi sự quan tâm. Nhưng những tình cảm ấy, phần lớn đều mang theo mục đích và lợi ích, ít nhiều cũng đều là giả dối.
Chỉ có Kỷ Lam là khác. Sự quan tâm dịu dàng của cô rơi xuống đời anh như một làn gió mát, cuốn đi lớp bụi đã phủ kín anh suốt mười mấy năm trời.
Lớp bụi ấy, gần như đã vùi lấp anh.
Nhưng rồi, anh lại gặp được Kỷ Lam.
Tối hôm đó trong phòng thay đồ, Kỷ Minh Tông khoác chiếc áo do Kỷ Lam mua, đứng dựa vào bàn đảo giữa phòng. Ánh đèn chiếu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063502/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.