“Chuyện trái đạo lý, không biết xấu hổ anh làm được, sao người khác lại không làm được? Kỷ Hồng Nghĩa, anh đúng là miệng thì rao bán trinh tiết, tâm thì làm kỹ nữ, trong ngoài bất nhất!”
“Bốp——”
Kỷ Minh Tông giơ tay ném mạnh ông ta ra ngoài, Kỷ Hồng Nghĩa đập lưng vào gương hậu xe, đau đến mặt trắng bệch, cố gắng chịu đựng mới không bật tiếng rên.
Nghiêm Hội đưa khăn giấy tới, Kỷ Minh Tông nhận lấy, lau tay rồi vứt thẳng lên người Kỷ Hồng Nghĩa:
“Không giết được tôi ngày đó, sẽ là điều cả đời anh hối hận nhất.”
“Kỷ Minh Tông!” – tiếng gầm giận dữ vang lên. Đáp lại là tiếng đóng cửa xe nặng nề.
Trường đua hôm đó toàn những kẻ có máu mặt, chuyện nhà họ Kỷ ở Kinh Cảng vốn đã được đồn đoán khắp nơi. Ban đầu còn chưa rõ lý do mâu thuẫn giữa Tam gia nhà họ Kỷ với gia tộc.
Giờ chỉ trong vài phút, mọi người đã hiểu ngọn ngành:
Kỷ Hồng Nghĩa từng muốn giết Kỷ Minh Tông, không thành, giờ Kỷ Minh Tông quay lại phản đòn, dọn dẹp nhà họ Kỷ.
Màn “kịch cung đấu hào môn nam chủ” này mà lan ra, cả Kinh Cảng sẽ bàn tán không ngớt.
Đúng lúc đó, tin lão gia nhà họ Kỷ hấp hối cũng lan truyền, khiến cả gia tộc nghiêng ngả, gần như không trụ nổi.
Nhưng nhà họ Kỷ lại đang tất bật lo chuyện ông cụ, chẳng rảnh để quan tâm mấy tin đồn đầy trời.
…
Kỷ Minh Tông lên xe, Kỷ Lam vẫn chưa hoàn hồn. Khẩu trang đã tháo, cô tựa lưng vào ghế, người căng cứng, mang theo cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5063501/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.