Lúc này, Triệu Gia Hoài ngồi ở ghế sau, chiếc Cadillac màu đen chầm chậm lăn bánh trên đại lộ Kinh Cảng.
“Cô gái lúc nãy là con nuôi của nhà họ Kỷ à?”
Nghe mẹ nhắc đến Kỷ Lam, Triệu Gia Hoài có phần bất ngờ: “Mẹ quen cô ấy à?”
“Không quen, nhưng dạo gần đây nghe được nhiều chuyện về cô ta lắm. Nghe nói cô ta phản công ngoạn mục, liều mình mở đường máu, đạp thẳng thể diện nhà họ Kỷ xuống tận đáy.”
“Dạo trước, Đặng Nghi nhận lại con ruột, trong giới cứ gọi là ngông cuồng không ai bằng, dắt cô gái da ngăm đó đi khắp các buổi tiệc sang trọng. Nhiều người trong giới còn chê cô ta quê mùa, át cả mùi nước hoa cao cấp. Gần đây thì chẳng thấy hai mẹ con họ xuất hiện nữa.”
Triệu Gia Hoài nghịch chiếc bật lửa viền vàng trong tay, hờ hững đáp: “Cũng chỉ là con nuôi thôi mà.”
“Không thể đánh giá người khác chỉ qua xuất thân. Biết đâu người ta cũng chẳng muốn làm con nuôi đâu!” Bà Lưu lên tiếng dạy dỗ, liếc nhìn con trai, chỉnh lại vẻ mặt nghiêm túc: “Mẹ thì thấy cô gái đó mẹ rất thích. Con thử tìm hiểu xem sao?”
Cạch! — Chiếc bật lửa trong tay Triệu Gia Hoài rơi mạnh xuống sàn.
Anh ta thử á? Thử là chết chắc chứ gì!
Với cái kiểu che chở con như mạng của Kỷ Minh Tông, nếu anh ta dám động đến Kỷ Lam, chưa đến vài hôm nhà họ Triệu cũng đủ sức bị Kỷ Minh Tông “chơi sấp mặt”.
“Con không thích kiểu đó.”
“Thế con thích kiểu nào?” Bảo anh ta thử với Kỷ Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5052310/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.