Tình cảm của Kỷ Hiển dành cho Kỷ Lam, vượt xa tình anh em thông thường. Có lẽ vì từ nhỏ anh đã biết cô không phải người nhà họ Kỷ, nên tâm lý phòng bị không giống người thường.
Dù là thời thơ ấu luôn đứng về phía cô, hay sau này cùng đồng hành trên con đường trưởng thành, mỗi khoảnh khắc đều như đang thực hiện một “hành động mờ ám” trên một con đường vốn đã được định sẵn.
Anh không hề thuần túy, những suy nghĩ phức tạp trong lòng theo năm tháng ngày càng đậm nét. Nửa năm nay, anh gánh vác một nửa giang sơn của Dược phẩm Mậu Sinh, thường xuyên công tác khắp nơi, tham gia không ít tiệc rượu, tiệc xã giao, nơi tửu sắc đầy rẫy.
Trải qua đủ mọi loại người, càng khiến anh nhớ nhung cái thuở thiếu thời đơn thuần ấy.
Nhà họ Kỷ những năm qua ở Kinh Cảng luôn được người ta tâng bốc, như sao vây quanh mặt trăng, khiến người trong cuộc cứ ngỡ bản thân sống trong vầng hào quang – mà thực chất chỉ là những lời dối trá được thêu dệt khéo léo.
“Lam Lam, em còn trẻ, thương trường là nơi lợi ích lên ngôi, em phải phân biệt rõ đâu là thật lòng, đâu là giả ý.”
“Em biết rồi.” – Kỷ Lam không muốn bàn chuyện này khi đang ăn:
protected text
Bữa ăn này bắt đầu không vui, quá trình cũng nhạt nhòa, kết thúc lại vội vàng.
Trước khi rời đi, Kỷ Hiển nhắc cô:
“Dạo này hạn chế về nhà họ Kỷ một chút.”
Cô hiểu rõ trong lòng, khẽ gật đầu.
Khi Kỷ Lam trở lại biệt thự Lan Đình thì vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5052302/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.