“Sao lại thế được?” – Hứa Huyễn không thể hiểu nổi, kinh ngạc nhìn Tưởng Thiếu Đình: “Rõ ràng là Kỷ Lam nói chuyện không biết điều trước.”
“Cô ta chỉ là tạm thời gặp vận may phát tài, ai dám chắc sau này vẫn giữ được như thế? Chẳng lẽ nhà họ Hứa chúng ta lại không xứng với cô ta?”
Người đông tai vách mạch rừng. Buổi tiệc hôm nay do Thương hội tổ chức, toàn bộ ba tầng đều bị bao trọn. Tầng ba là nơi tụ họp của những người chỉ cần nhấc chân cũng có thể khiến cả Kinh Cảng rung chuyển – người ngoài khó mà chen chân vào. Tầng hai dành cho giới kinh doanh, doanh nghiệp. Còn tầng một, là nơi đám công tử tiểu thư nhà hào môn đến vui chơi.
Gọi là “vui chơi”, nhưng kỳ thực ai cũng mang theo mục đích gia tộc.
Không ai thực sự đơn thuần.
Dù sao thì, kết hợp chính trị và thương mại, liên minh giữa các thế lực mạnh – ai mà không muốn? Tưởng Thiếu Đình vốn là tay lão luyện, biết lúc nào nên dìm, lúc nào nên nâng. Lời Hứa Huyễn vừa dứt, anh ta không nhịn được cười khẽ: “So với Kỷ Lam, đúng là nhà họ Hứa có phần nhỉnh hơn.”
“Nhưng cô Hứa à, cô không hiểu sao? Tài sản trong tay Kỷ Lam, cô ấy có toàn quyền định đoạt. Còn tài sản nhà họ Hứa, cô có thể quyết bao nhiêu phần?”
“Ngoan, đừng để tôi phải nói lần thứ ba – xin lỗi.”
Lời Tưởng Thiếu Đình vừa dứt, xung quanh liền im phăng phắc. Những người có mặt dường như đều bị thái độ bình thản ấy làm chấn động. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5052294/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.