Kỷ tiên sinh đang rất bực bội.
Việc sinh ra trong nhà họ Kỷ vốn chẳng phải điều anh mong muốn, bao năm nay vẫn luôn dốc hết sức thoát khỏi sự khống chế của gia tộc này.
Tưởng chừng sắp thành công, vậy mà chỉ vì mấy lời của Kỷ Lam hôm nay, anh lại bị kéo trở về vực sâu.
Giống lão phu nhân nhà họ Kỷ ư? Chẳng khác nào một sự sỉ nhục.
Có những thứ, dù bản thân nghĩ là đã thoát khỏi, nhưng trong mắt người ngoài, vẫn để lại dấu vết.
“Chỉ là thuận miệng nói ra thôi, có lẽ là ảo giác của em,” Kỷ Lam nhàn nhạt đáp lại.
Lời nói hờ hững như vậy chẳng thể nào xoa dịu cơn sóng ngầm trong lòng Kỷ Minh Tông. Người đàn ông khẽ cười, mất luôn cả hứng ăn.
Anh đứng dậy rời bàn, chỉ để lại một câu: tối nay không về.
Chiếc Maybach đen lao vút khỏi biệt thự Lan Đình. Nghiêm Hội ngồi ghế lái, mùi khói thuốc vấn vít trong khoang xe, anh ta không kìm được mà liếc nhìn về ghế sau.
Không gọi là “trúng độc” mới lạ.
Cả đêm họp hành, để mặc phòng suite cao cấp ở tầng thượng tòa nhà Phong Minh Capital không nghỉ ngơi, nhất quyết quay về biệt thự Lan Đình. Đã về rồi, lại còn cùng cô ấy đến miếu Thành Hoàng.
Nói cho cùng, chỉ là ngoài miệng cứng rắn mà thôi.
Thái độ này, chẳng phải đã gần giống một “chính thất phu nhân” rồi sao?
Dù mệt rã rời cũng phải cố đi cùng mỹ nhân một chuyến.
Lúc đợi đèn đỏ, Nghiêm Hội đạp phanh, tay vẫn nắm chặt vô lăng, vừa lái xe vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5023230/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.