“Tiểu thư Lam, nếu có chuyện gì xin cứ phân phó thẳng.”
“Trợ lý Tôn,” Kỷ Lam hơi ngạc nhiên khi thấy đối phương nói chuyện thẳng thắn, không chút lòng vòng như chốn quan trường thường thấy, “Anh như vậy… khiến tôi có chút không cảm thấy an toàn.”
“Tôi nghĩ niềm tin nên được xây dựng trên lợi ích, không phải sao?”
Tôn Lạc dĩ nhiên hiểu đạo lý đó, nhưng lý thuyết là lý thuyết, còn thực tế lại phức tạp hơn nhiều. Mối quan hệ trong nhà họ Kỷ rối rắm đến mức từ “phức tạp” thôi cũng không đủ để hình dung. Ba người con tranh quyền đoạt vị, đại phòng và nhị phòng bề ngoài hòa thuận, nhưng thực chất đều ngấm ngầm đề phòng lẫn nhau.
Kỷ Hồng Nghĩa và Đặng Nghi bên ngoài là cặp vợ chồng mẫu mực, nhưng rời khỏi chốn đông người, hai người đến một câu cũng chưa chắc nói với nhau.
Còn mối quan hệ giữa đại phòng nhà họ Kỷ và Kỷ Lam thì lại càng không thể nói rõ được.
protected text
“Ý của tiểu thư Lam, tôi hiểu. Nhưng mối quan hệ trong nhà họ Kỷ vốn dĩ rất phức tạp, tôi nhận lợi ích từ cô, chưa chắc đã là chuyện tốt cho cả hai bên.”
Tôn Lạc giữ vị trí khá cao, làm việc bên cạnh Kỷ Hồng Nghĩa nhiều năm, được ông ta ấy vô cùng tin tưởng.
Không ai hiểu rõ lịch trình của Kỷ Hồng Nghĩa hơn anh ta. Đặng Nghi muốn lấy lòng, nhị phòng muốn lấy lòng, Kỷ Lam cũng vậy.
“Thật sao?” Kỷ Lam chống cằm nhìn anh ta: “Trợ lý Tôn đã ăn cơm bao nhiêu nhà rồi?”
Tôn Lạc trả lời thẳng thừng: “Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5023219/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.