Trong giới hào môn, tình cảm là thứ thấp kém nhất. Thứ họ cần là lợi ích, là tiền tài, là quyền lực để trải dài cả cuộc đời này.
Có tiền, có quyền, có thế, sẽ có vô số người quỳ gối trước mặt bạn để nói lời yêu đương. Nhưng nếu bạn tay trắng, đến cả kẻ ăn xin lướt qua cũng chê bạn nghèo hèn.
Thế mà bây giờ, Kỷ Nhụy Nhụy mới trở về nhà họ Kỷ được mấy tháng? Kỷ Lam cúi đầu cười khẽ, ánh mắt rơi xuống đôi dép lê, sau đó khẽ nhếch môi, chậm rãi nghiêng đầu, giọng như lời cảnh cáo:
“Kỷ Nhụy Nhụy, trưởng thành chậm thôi.”
Một khi cô trở thành một thiên kim nhà giàu đủ tiêu chuẩn, cô sẽ phải đối mặt với số phận bị đem ra làm quân cờ.
Tình cảm có hay không không quan trọng, quan trọng là cô có thể mang lại bao nhiêu lợi ích cho gia tộc.
Cô chưa từng nghĩ lão phu nhân nhà họ Kỷ sẽ xem trọng cô hay tìm cho cô một mối hôn sự tốt đẹp. Chẳng qua là nhà họ Kỷ giờ chẳng còn cô gái cùng độ tuổi phù hợp, mà bà ta lại đang cần gấp để củng cố quan hệ với đối phương.
Nên mới nhớ đến cô.
Muốn giành lấy giang sơn, thì sẽ tận dụng từng quân cờ trên bàn cờ.
“Đồ điên!” – Kỷ Nhụy Nhụy đứng trước cửa, ánh mắt thâm trầm xen lẫn hiểm độc của Kỷ Lam quét tới làm cô ta run lên bần bật.
Ánh nhìn đó, như thể một hồn ma nữ nửa đêm, tự mình chết đuối, đang đứng bên bờ khuyên cô đừng xuống nước.
Lạnh lẽo, âm u,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5023212/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.