“Mấy hôm trước tôi nghe thằng con nhà tôi nói, tiểu Lam nhà ta vừa làm một chuyện lớn,” – một người vừa cười vừa trêu đùa.
“Tôi thấy thế là quá chuẩn,” – một người khác lên tiếng phụ họa – “Những năm gần đây, tài chính quốc gia phát triển, Kinh Cảng kéo theo không ít ‘giả hào môn’ và tầng lớp mới nổi. Bề ngoài hào nhoáng, nhưng thực chất rỗng tuếch, hành xử thì chẳng khác gì phường trọc phú – thô lỗ, vô lễ, ngạo mạn. Không ai dạy dỗ bọn họ, e rằng giới tài chính Kinh Cảng sẽ bị họ làm ô uế mất.”
Kỷ Hồng Nghĩa đứng bên, hai tay chắp lên đầu gậy golf, nhìn Kỷ Lam, trong ánh mắt tràn đầy hiền từ khiến người ta dễ lầm tưởng cô là con gái ruột của ông ta: “Chuyện của lớp trẻ, thì nên để lớp trẻ tự giải quyết.”
Rồi ông nhìn sang Kỷ Lam, gọi: “Lam Lam, lại đây.”
“Nguyên Hòa Trust – Tổng giám đốc Ngô.”
“Cháu chào chú Ngô ạ.”
“Vi Hợp Đầu tư – Tổng giám đốc Hoa.”
“Cháu chào chú Hoa ạ.”
…
“Đúng vậy!” – Có người tiếp lời.
“Chuyện của đám trẻ mà người lớn nhúng tay vào thì mùi vị sẽ khác. Nhà ai chẳng có vài người chống lưng chứ?”
Nhà họ Trần những năm gần đây dần suy tàn, nếu không nhờ Trần Nghiên lâu lâu còn kiếm vài dự án nhỏ chống đỡ, công ty đã sụp đổ từ lâu, giờ ngay cả nhà giàu hạng hai cũng chẳng tính là gì.
Đi ăn bám, đục khoét nhà người ta còn làm hại đến con cái người ta, đúng là quá đáng.
“Lại đây, đánh một cú đi.” –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5023211/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.