Tiếng nước ào ào từ phòng tắm vọng ra, Kỷ Lam nhận được tin nhắn từ Từ Ảnh — dân hóng hớt chưa bao giờ rời khỏi tiền tuyến.
Về chuyện người đàn ông mới của Kỷ Lam có phải là chú ba ruột của cô hay không, Từ Ảnh còn sốt ruột hơn cả người trong cuộc.
Cảm giác như đang “đẩy thuyền” CP đến tận cửa nhà mình.
Kỷ Lam ngứa ngáy trong lòng, cất điện thoại rồi xuống lầu, nhân lúc Kỷ Minh Tông đang tắm, cô đi một vòng từ tầng một lên tầng hai tìm ảnh — nhưng không thấy tấm nào. Cuối cùng dừng lại trước cửa thư phòng của anh, phân vân không biết có nên đẩy cửa bước vào.
Dù là chính trị gia hay doanh nhân, ai cũng đặc biệt coi trọng không gian riêng tư. Kỷ Lam hiểu rõ, cánh cửa này không dễ mở. Nếu mở vào mà không thấy gì thì thôi, nhưng nếu thấy thứ không nên thấy — nhẹ thì là bí mật thương mại, nặng thì liên quan tới tính mạng.
Tay cô đặt lên tay nắm cửa, rồi lại chầm chậm thu về.
Thôi kệ. Dù sao cũng đã ngủ, đã làm, còn có thể thế nào? Cô thở dài chuẩn bị quay đi, thì sau lưng bất ngờ xuất hiện một thân thể nóng rực, cánh tay trần của người đàn ông vòng qua eo cô, đẩy cửa mở.
Thẳng thắn đến mức khiến người ta không kịp thích ứng: “Muốn vào thì vào.”
Kỷ Lam sợ đến cứng cả lưng.
Trên đỉnh đầu, giọng nam nhẹ nhàng vang lên cùng hơi thở ấm áp:
“Anh không có nhiều bí mật đến thế.”
Kỷ Minh Tông đứng trước cửa phòng ngủ nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5010121/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.