Kỷ Lam nhắn tin mãi không thấy hồi âm.
Cuối cùng, cô gọi thẳng một cuộc điện thoại.
Bên kia bắt máy khá nhanh.
“Xong việc rồi à?” – Kỷ Lam đã đợi cuộc gọi này rất lâu.
Cô canh thời điểm mới gọi, chỉ mong người kia sẽ bắt máy.
“Tạm thời.” – Kỷ Minh Tông đáp, liếc nhìn Mạnh Thanh Hà đang ngồi cạnh. Người kia vừa cầm tách trà chưa kịp đưa lên môi thì bị ánh mắt sắc như dao của anh liếc sang.
Anh ta hiểu ý, ngoan ngoãn xoay người đi ra ngoài, trước khi đi còn không quên cầm theo cả tách trà.
“Tối nay em đến biệt thự đợi anh nhé?”
“Ừm.” – Giọng người đàn ông nhàn nhạt: “Anh sẽ về rất muộn.”
“Muộn là mấy giờ?” – Muộn quá cô ngủ mất thì chụp ảnh kiểu gì? “Khó nói.” – Kỷ Minh Tông trả lời thẳng.
“Hay là…” – Kỷ Lam hơi chần chừ – “Em để hôm khác đến?”
“Sao? Anh về muộn thì em hết hứng à?”
“Em chỉ sợ làm phiền anh thôi mà?” – Kỷ Lam nhanh miệng nói dối.
“Anh còn chẳng ngại, em ngại gì?” – Một câu hỏi ngược của Kỷ Minh Tông khiến cô không thoát được.
…
Chiều tối, Kỷ Lam thu dọn đồ sớm rồi tan làm. Trước khi đi, Trương Phân mang bảng báo cáo tài chính của công ty tới, cô chẳng kịp xem, cầm lấy rồi nhét vào túi xách.
Về tới biệt thự Lan Đình chưa tới 7 giờ 30. Trong nhà mở điều hòa nhiệt độ ổn định, vừa bước vào sảnh, Kỷ Lam đã nghe thấy tiếng động nhẹ.
protected text
Một người phụ nữ ăn mặc chỉnh tề, đeo tạp dề bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5010120/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.