“Con đã gặp riêng Kỷ Lam à?”
“Sao ba biết?” – Yến Trang ngạc nhiên.
Giọng Yến Sơn điềm tĩnh: “Phải hay không?”
“Phải,” – Yến Trang không hề giấu giếm, thản nhiên thừa nhận – “Chỉ là gặp mặt thôi, chẳng lẽ không được?”
“Gặp thì được, nhưng rơi vào mắt người ngoài thì không ổn. Ba người con trai nhà họ Kỷ đang tranh giành quyền thừa kế, ai mà nói chắc được ai sẽ là người kế nhiệm tiếp theo. Giờ Kỷ Nhụy Nhụy đã được đưa về rồi, con và Kỷ Lam nên cắt đứt thì cắt đứt, đừng nhúng tay vào vũng nước đục của nhà họ Kỷ.”
“Con không có hứng thú với Kỷ Nhụy Nhụy,” – Yến Trang nói thẳng – “Không bàn đến ngoại hình và vóc dáng, cũng không chê trình độ học vấn, chỉ riêng cách đối nhân xử thế thôi đã kém xa rồi. Cưới cô ta là phúc hay họa còn chưa biết.”
Sắc mặt Yến Sơn hơi trầm xuống: “Về sau những lời này, đừng nói nữa.”
“Ba,” – thấy Yến Sơn định bỏ đi, Yến Trang vội đuổi theo – “Không thể không liên hôn với nhà họ Kỷ sao?”
Yến Sơn bỗng quay đầu lại, giọng chất vấn thẳng thừng: “Là con không muốn liên hôn với nhà họ Kỷ, hay là không muốn cưới Kỷ Nhụy Nhụy? Yến Trang, trước gia tộc, hôn nhân không phải chuyện con có thể đùa giỡn.”
“Con là người, không phải món hàng, càng không phải vật trao đổi để duy trì địa vị của ba.”
Bốp! – Một cái tát chấm dứt cuộc nói chuyện.
Yến Trang ôm mặt, trừng mắt nhìn Yến Sơn, ánh mắt ngỡ ngàng không thể tin nổi. Giọng ông lạnh lùng giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5004203/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.