Từ Ảnh đoán không sai.
Đặng Nghi đến tìm Kỷ Lam còn nhanh hơn cả đám phóng viên.
Tại phòng riêng trong quán cà phê gần studio.
Hai người vừa xé toạc mặt nạ đêm qua, sáng nay lại ngồi đối diện nhau. Kỷ Lam không nói gì, chỉ im lặng nhìn chằm chằm, chờ xem bà ta sẽ diễn vở gì lần này.
“Lam Lam…” Đặng Nghi nhìn cô, vẻ như muốn nói lại thôi. Bình thường, bà tuyệt đối không thể hạ mình như vậy.
Nhưng liên quan đến nhà họ Kỷ, thể diện chẳng là gì so với lợi ích.
Đúng lúc đó, điện thoại Kỷ Lam reo lên. Cô liếc nhìn màn hình rồi bắt máy.
Đầu bên kia, giọng Từ Ảnh vang vọng khắp căn phòng: “Cậu đi đâu rồi? Không phải nói sáng nay đi gặp nhà đầu tư sao? Mau quay lại!”
“Đang quay lại đây.” Kỷ Lam liếc Đặng Nghi, đáp qua loa.
Cúp máy, cô chẳng có hứng nói chuyện thêm, đứng dậy định rời đi.
Đặng Nghi thấy cô định đi, ngạc nhiên gọi: “Lam Lam?”
“Tôi còn có việc, đi trước.”
“Ngồi lại nói chút đã, không làm mất thời gian của con đâu.”
Kỷ Lam không đáp, đưa điện thoại tới trước mặt bà.
Cuộc gọi thúc giục của Từ Ảnh lại hiện lên.
“Kỷ phu nhân, tôi còn hẹn gặp nhà đầu tư, không rảnh nói nhảm với bà.”
Đặng Nghi hiện đang có chuyện cần cầu cạnh cô, lại là chuyện lớn ảnh hưởng đến nhà họ Kỷ. Cả sáng ra đường lòng đã như lửa đốt, giờ gặp được người mà chưa kịp mở miệng đã định bỏ đi.
Cơn giận tích tụ cả buổi như muốn bùng phát: “Cái công ty nhỏ của mày—”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5004187/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.