Ba giờ rưỡi sáng, những công nhân vệ sinh lần lượt ra đường quét dọn, chiếc Maybach màu đen ổn định lăn bánh vào bãi đỗ xe của Phong Minh Capital.
Kỷ Minh Tông bước nhanh lên tầng, bảo Nghiêm Hội đi nghỉ ngơi.
Anh vào phòng nghỉ của văn phòng tầng cao nhất, tắm sơ qua rồi thay áo sơ mi trắng bằng một chiếc áo len mỏng màu xám tro.
Khí chất lạnh lùng sắc bén quanh người anh lập tức dịu đi ít nhiều.
Âm thanh của máy pha cà phê trở thành tiếng động duy nhất trong không gian tĩnh mịch.
“Ba giờ rưỡi, đến ma quỷ còn về ngủ, vậy mà tôi lại bị cậu gọi đến. Tiền của mấy ông tư bản chẳng phải toàn do dân đen như chúng tôi đổ máu, đổ nước mắt mà ra à?” Triệu Gia Hoài vừa ngáp dài vừa đẩy cửa bước vào, tiện tay cầm luôn ly cà phê vừa pha xong của Kỷ Minh Tông.
Anh ta nốc một ngụm Americano nóng, cảm giác như hồn phách cũng hồi phục hơn phân nửa.
Kỷ Minh Tông lại bắt đầu pha thêm một ly. Văn phòng chỉ mở một đèn đường, ánh sáng yếu ớt hơn ban ngày, mang đến cảm giác mơ màng như đang chìm trong giấc ngủ. Triệu Gia Hoài đứng cạnh cửa sổ sát đất nhìn ra thành phố tài chính vẫn chưa thức giấc, rồi ánh mắt lại rơi lên người Kỷ Minh Tông đang đứng trước máy pha cà phê.
Tấm lưng rộng lớn vạm vỡ của anh hơi khom xuống, một tay chống lên mặt bàn đá cẩm thạch, tay kia kẹp điếu thuốc, dáng vẻ lười biếng như một con dã thú vừa ăn uống no nê.
“Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5004186/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.