Khi Kỷ Lam thoát ra khỏi hội sở Kinh Cảng thì đã là chín giờ tối.
Vừa từ tầng trên tiễn Tưởng Thiếu Đình xong, cô lảo đảo bước vào thang máy, nửa tỉnh nửa say.
Lẽ ra còn chưa đến lúc kết thúc, nhưng Từ Ảnh mắt nhanh tay lẹ, thuê một cô tiếp rượu, dúi ít tiền rồi dặn dò phải đưa Tưởng Thiếu Đình đi càng sớm càng tốt, thế mới tạo được cơ hội cho họ thoát thân.
Nếu không thì đêm dài dằng dặc này, chẳng biết đến bao giờ mới được về.
Cửa thang máy mở, một nhóm nam nữ thanh niên chen chúc bước vào, bên tai văng vẳng tiếng thì thầm bàn tán. Người đang tựa vào vách thang máy nghỉ ngơi nhắm mắt, khẽ mở mắt ra.
Cô thấy đám người đã đến dự sinh nhật Yến Trang tối qua đang đứng bên cạnh, lời lẽ bàn tán không chút khách khí, hận không thể hạ bệ cô không còn chút giá trị nào.
“Kỷ Lam, đừng nói là sau khi bị nhà họ Kỷ đuổi khỏi cửa, cô sa cơ đến mức phải ra ngoài tiếp rượu đấy chứ? Cái mùi rượu nồng nặc trên người cô là bằng chứng sống kia kìa.”
Kỷ Lam hờ hững nhướng mí mắt: “Ừ đấy, tiếp rượu với ba cô đấy, chuẩn bị về nhà cô làm mẹ kế luôn.”
“Cô…” Hứa Huyễn bị chọc nghẹn lời, tức đến đỏ mặt: “Đúng là không được giáo dục mà.”
Kỷ Lam uống nhiều, đầu óc quay cuồng, bụng đầy lửa giận, vừa hay gặp phải đứa ngốc tự đưa đầu tới: “Cô có giáo dục thì giáo dục của cô là dạy cô bịa chuyện sau lưng người khác à?”
“Xem ra cái nền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5004176/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.