“Anh nghĩ sao?”
Tiễn vợ chồng Kỷ Minh Đạt xong, Đặng Nghi quay lại phòng trà, tiện tay khép cửa, đứng bên nhìn về phía Kỷ Hồng Nghĩa:
“Lão phu nhân xưa nay vốn ưu ái lão tam, nếu lần này ông cụ xảy ra chuyện gì, thì Ngân hàng Hằng Lập nhất định sẽ rơi vào tay cậu ấy.”
“Một khi rơi vào tay lão tam, sau này chúng ta muốn rút vốn từ đó… e là không dễ.”
Kỷ Hồng Nghĩa cụp mắt, tay xoay chén trà trong lòng bàn tay, bình thản hỏi:
“Vậy em tính sao?”
“CEO hiện tại của Ngân hàng Hằng Lập vẫn chưa kết hôn đúng không?”
Đặng Nghi đã sớm có tính toán. Ngày trước ông cụ đã sắp xếp người về tiếp quản ngân hàng.
Người đó là du học sinh Mỹ, ba mươi sáu tuổi, đầu óc cực kỳ nhạy bén về tài chính, vừa về nước đã được bổ nhiệm làm Phó Tổng giám đốc tại trụ sở chính của ngân hàng.
Bọn họ từng gặp nhau vài lần tại trang viên nhà họ Kỷ, ngoại hình đoan chính, phong thái hơn người. Nếu có thể kéo người đó về phe mình, chẳng khác gì đóng được một cái đinh vào bộ máy bên trong.
“Định để Nhụy Nhụy đi liên hôn?”
“Nhụy Nhụy á?”
Đặng Nghi bất ngờ:
“Sao anh lại nghĩ vậy? Con gái ruột tôi vừa mới tìm lại được, làm sao nỡ đưa nó đi làm liên hôn?”
“Vậy là định để Kỷ Lam đi?”
Kỷ Hồng Nghĩa hỏi lại, rồi nói thêm:
“Em đã đoạn tuyệt với nó, đuổi nó ra khỏi nhà, nó chịu nghe sao?”
“Nó không có quyền từ chối.”
Đặng Nghi lạnh mặt:
“Nhà họ Kỷ nuôi nó hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5004175/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.