“Anh nói là việc nhà thì là việc nhà chắc? Từ Ảnh đồng ý chưa?” Kỷ Lam nắm chặt cổ tay anh ta, không có ý định buông.
Từ Tiềm cười lạnh:
“Cô chẳng qua chỉ là một đứa con nuôi sắp bị đuổi khỏi nhà, chưa chừng vài hôm nữa đã bị nhà họ Kỷ tống ra đường, đến cả cái vòng tròn này cũng không chen chân nổi.”
Dứt lời, anh ta vung tay định hất cô ra.
Nhưng lại bị Kỷ Lam siết chặt hơn, đầu ngón tay cô ấn mạnh vào mạch cổ tay anh ta, khiến chỗ đó tê rần.
Kỷ Lam nhìn thẳng anh ta, từng chữ từng lời như lời cảnh cáo:
“Buông ra.”
“Nếu tôi không thì sao?” Từ Tiềm giọng đầy thách thức.
“Thiếu gia Từ, cứ thử xem.” Kỷ Lam buông cổ tay anh ra, bước đến chắn trước cửa phòng.
Từ Tiềm nổi tiếng là kẻ đào hoa trong giới, trong hội sở Kinh Cảng này, những cô gái có chút nhan sắc chẳng mấy ai thoát được tay anh ta. Trước kia luôn được tâng bốc, giờ đột nhiên bị khiêu khích, sĩ diện tất nhiên không chịu nổi.
“Cô tưởng mình là cái thá gì?” Anh ta bước tới, giơ tay định đẩy cô ra.
Kỷ Lam nghiêng người né tránh, nhanh như chớp khống chế cánh tay anh ta rồi tung một cú đá thẳng vào bụng dưới.
A—— Từ Tiềm ôm bụng, cúi gập người rên rỉ, ngước mắt nhìn cô, ánh mắt đầy hung tợn như muốn ăn tươi nuốt sống:
“Đồ khốn…”
“Từ Tiềm, tôi mà nhắm thấp hơn, cú đá này sẽ nhắm thẳng vào thứ quý giá nhất của anh đấy.”
Giọng Kỷ Lam lạnh băng, như dao cứa.
“Chị ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-su-kinh-cang/5004171/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.