Tứ Nguyệt nghe được câu này, lặng yên không một tiếng động nắm chặc chén rượu trong tay, trong đầu chợt hiện ra dung nhan người đàn ông kia...
Ban đầu cô yêu quyết tuyệt như vậy, yêu đến cuối cùng, vẫn không đành lòng cùng người đàn ông cô yêu nhưng lại không thương cô ở chung một chỗ vượt qua cả đời, cho nên buộc chính mình buông tay, sau đó mang theo vết thương đầy người, một mình chạy đến nước Pháp, âm thầm liếm vết thương.
Thoáng một cái cứ như vậy đã trải qua ba năm rưỡi mà không có anh...
Đều nói thời gian là đớn thuốc chữa khỏi tốt nhất, nhưng là cô cũng đã tới nước Pháp ba năm rưỡi, gần 1500 ngày rồi, người đàn ông kia vẫn rõ ràng khắc sâu khắc trong lòng của cô.
Từ cô đi tới nước Pháp thứ nhất, nghe không có anh ở không khí, cô mới phát hiện, thì ra là ở bên cạnh hắn, cho dù thống khổ, vậy giống như là mộng giống nhau tốt đẹp.
Lục Tục nhìn Tứ Nguyệt một lúc lâu không nói gì, cổ tay nhẹ nhàng mà lắc, rượu đỏ trong suốt trong chén chập chờn, anh giơ tay lên, uống một ngụm lớn rượu nho, mới quay đầu, nhìn chăm chú vào Tứ Nguyệt đăng run run ngắm dòng sông Seine: "Tứ tiểu thư là đang nghĩ lý do khiến em phải trở về sao?"
Cùng ở nước Pháp hợp tác ba năm rồi, có lẽ bồi dưỡng được một tí tình cảm khác loại, nhưng mà càng nhiều hơn là ăn ý, cho nên Tứ Nguyệt đối mặt với Lục Tục nhất châm kiến huyết hỏi thăm như vậy, chỉ hơi hơi quơ quơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844978/chuong-888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.