"Còn có một lần, trong công ty có văn kiện khẩn cấp, cần anh ấy ký tên, mình gọi điện thoại cho anh ấy, anh ấy nói đợi, kết quả mình đợi đến mười một giờ khuya, đều không thấy anh ấy, thế là mình liền đi tới căn hộ của anh ấy, mình đứng khô cằn ở cửa gần tới rạng sáng, mới nhìn thấy anh ấy trở về, mình hỏi anh ấy gì, anh cũng không nói, ký tên cho mình, liền đuổi thẳng mình đi...." Tứ Nguyệt nói đến đây, còn đảo mắt, hoàn toàn một bộ oán trách Đường Thời.
Cố Khuynh Thành rũ tầm mắt xuống, từ đầu đến cuối không có lên tiếng.
Tứ Nguyệt dừng một cái, đột nhiên giống là nhớ tới đến cái gì, nghiêng đầu nhìn qua Cố Khuynh Thành nói một câu: "Mấy ngày trước chân anh ấy bị thương."
Cố Khuynh Thành nghe nói như thế, tay vô ý thức nắm chặt, cô nhớ tới lúc mình từ siêu thị trở về, suýt nữa bị xe máy đụng.
Cố Khuynh Thành hơi nhíu mày, lên tiếng hỏi: "Chuyện lúc nào?"
"Mình cũng không biết anh bị lúc nào, dù sao bị bốn năm hôm, trên chân có vết thương rất sâu."
Bốn năm hôm trước... Cô cũng bốn năm hôm trước suýt nữa xảy ra chuyện.. Chẳng lẽ Đường Thời thật sự lúc đó cứu cô, thụ thương sao?
Cố Khuynh Thành nhăn mày lại...
Tứ Nguyệt cũng không có phát hiện Cố Khuynh Thành hơi khác thường, tiếp tục mở miệng nói: "Lúc đầu mọi người cũng không biết, cậu cũng biết, từ trước đến nay anh ấy rất biết che giấu, bình thường gặp anh trong công ty, liền như một người bình thường không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844659/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.